Ta sống mãi trong tình thương nỗi nhớ, Thuở tung hoành hống hách những ngày xưa. Nhớ cảnh sơn lâm, bóng cả, cây già, Với tiếng gió gào ngàn, với giọng nguồn hét núi, Với khi thét khúc trường ca dữ dội, Ta bước chân lên, dõng dạc, đường hoàng, Lượn tấm thân như sóng cuộn nhịp nhàng, Vờn bóng âm thầm, lá gai, cỏ sắc. Trong hang tối, mắt thần khi đã quắc, Là khiến cho mọi vật đều im hơi. Ta biết ta chúa tể cả muôn loài, Giữa chốn thảo hoa không tên, không tuổi. 1.Phân tích biện pháp tu từ, nghệ thuật, ý nghĩa văn bản trên vote Ctlhn và 5*

1 câu trả lời

$#mind$

* "Ta sống mãi... dữ dội"

- Liệt kê:

+ Hình ảnh: cảnh sơn lâm, bóng cả, cây già

+ Âm thanh: Tiếng gió gào ngàn, với giọng nguồn hét núi

- Điệp từ: với

- Nghệ thuật: vốn từ ngữ chọn lọc, phong phú, gợi ra nhiều hình ảnh

⇒ Làm nổi bật cảnh đại ngàn hùng vĩ, mạnh mẽ, hoang dã đầy bí ẩn linh thiêng ở cái nơi giang sơn mà hổ ta đã ngự trị

* "Ta bước chân lên... không tuổi"

- So sánh: như songs cuộn nhịp nhàng

- Liệt kê: âm thầm, lá gai, cỏ sắc, hang tối,..

- Điệp từ: ta, không

⇒ Làm nổi bật tư thế oai phong của hổ, từ đó làm độc giả nói chung thấy tình cảnh thực tại của hổ thật đáng xót xa. Bởi lẽ, nó đang ở nơi không thuộc về nó - một nơi cô đơn, cô quạnh, cảnh vật tẻ nhạt khiến giá trị thân thế đầy kiêu hãnh của hổ ta bị phai tàn dần

Xiin ctlhn+5*+cảm ơn:3