Những mỗi năm mỗi vắng Người thuê viết nay đâu Giấy đỏ buồn ko thắm Mực đọng trọng nghiên sầu Xác định và phân tích giá triij phép tu từ trong đoạn thơ trên.
2 câu trả lời
a) PTBĐ :Biểu cảm
b) Ba trường từ vựng
+Trường từ vựng"dụng cụ: giấy,mực ,nghiên
+Trường từ vựng"màu sắc": đỏ ,thắm
+Trường từ vựng"tâm trạng": buồn ,sầu
c) - Điệp từ: thể hiện sự sửng sốt trước sự thay đổi quá bất ngờ. Hình ảnh ông đồ tiều tụy, lặng lẽ bên góc phố đông người qua nhưng không người thuê viết.
- Câu hỏi tu từ : không có lời giải đáp, hồi âm tan loãng vào không gian hun hút thể hiện tâm trạng xót xa, đau đớn...
- Nhân hóa : cái sầu, cái buồn như ngấm vào cả sự vật (giấy, nghiên), những vật vô tri cũng buồn cùng ông đồ cũng cảm thấy cô đơn, lạc lõng.
theo thời gian, người thuê viết ít và không còn nữa
+giấy đỏ buồn không thắm
+mực đọng trong nghiêng sầu
$\longrightarrow$ Nhân hóa
$\longrightarrow$ Nỗi sầu tủi cho 1 tài hoa đang bị lãng quên đó là nét đẹp truyền thống của người VN ,tục lệ cho chữ đầu xuân đang bị lụi tàn
Tác dụng : làm cho câu thơ trở nên sinh động, sự vật được nói đến là giấy và nghiên mực trở nên có hồn, mang màu sắc tâm trạng như con người : giấy bút cũng biết buồn, biết sầu khi người đời dần quên lãng ông đồ xưa, quên đi tục chơi chữ trang trọng ngày nào.