" Nhưng mỗi năm mỗi vắng Người thuê viết nay đâu ? Giấy đỏ buồn không thắm Mực đọng trong nghiên sầu Ông đồ vẫn ngồi đấy qua đg ko ai hay Lá vàng rơi trên giấy ngoài giời mưa bụi bay " hãy viết đoạn văn cảm nhận về 2 khổ thơ trên....

1 câu trả lời

Mỗi năm về trước ông đồ , tờ giấy đỏ và bút lông vẫn luôn là những cái được mọi người đi hội tết chú ý đến nhưng đến nay khi xã hội đã phát triển ta vẫn có thể thấy được ông đồ ,tờ giấy đỏ nhưng hoàn toàn không thấy được những người đến viết những lời chúc cho năm mới.Qua khổ thơ trên ta có thể thấy được sự thay đổi trong suy nghĩ của con người sau mỗi năm , họ không thích những cái từ xưa nữa mà khi thời thế thay đổi thì họ sẽ chỉ còn thích những đồ hiện đại.Năm nào ông đồ cũng ngồi đó nhưng người đi qua lại không để ý tới,mực đen vẫn đọng trong chiếc nghiên nhưng lại không được dùng đến.Sự vô tâm và suy nghĩ thay đổi đã khiến truyền thống của chúng ta bị phai mờ theo thời gian.Sự trầm lặng trong góc hàng viết câu đối thêm u sầu.Mọi người không còn để ý nhưng ông đồ vẫn ngồi đó, dưới trời mưa bụi,những tờ giấy đỏ đã bị lá vàng rơi vào phủ lên,nhưng người qua đường không ai hay đến sự tồn tại ấy.

     Không biết có đúng không ạ nhưng em chúc anh hay chị gì đó học tốt nhé?