Kể về một lần em mắc khuyết điểm khiến cha mẹ buồn

1 câu trả lời

Vào hồi tuần trước, em đã vô tình phạm lỗi ở trường và bắt buộc viết bản kiểm điểm nộp cho thầy vào ngày hôm sau. Em vẫn nhớ như in ngày hôm đó mẹ em buồn thế nào và bây giờ em vẫn còn cảm giác ân hận khi để xảy ra chuyện có lỗi với mẹ như thế. Sau chuyện đó, em đã luôn cẩn thận để không bao giờ phải viết bản kiểm điểm làm mẹ buồn như vậy nữa. Chuyện là thế này.

Hôm đó, thầy giáo giao bài tập về nhà về. Bình thường, bài tập của chúng em là làm trong sách giáo khoa và chuẩn bị bài hôm sau. Nhưng hôm đó là chuẩn bị cho kỳ thi cuối kỳ nên chúng em có thêm 1 số phiếu bài tập bổ trợ. Tuy nhiên, tối hôm đó về nhà, em đã quên hẳn những tờ phiếu bài tập đó và chỉ làm trong sách giáo khoa. Làm xong bài tập, em còn ung dung xem ti vi và lên giường đi ngủ. Và rồi sáng hôm sau, khi thầy giáo kiểm tra bài tập của học sinh. Thầy phát hiện ra em thiếu bài tập và hậu quả là em phải chép phạt cùng với bản kiểm điểm. Vì là đang đợt gấp rút thi học kỳ nên tội của em càng nặng hơn. Trên đường về nhà, em lê từng bước chân nặng nề và cảm thấy sợ hãi khi sắp phải đối diện với mẹ. Nhưng về nhà, mẹ tươi cười và nấu cơm cho em ăn càng làm em cảm thấy có lỗi với mẹ hơn. Mặt em bí xị, tâm sự đã chất chứa đến đỉnh điểm. Em òa khóc lên với mẹ, kể chuyện cho mẹ nghe và mong mẹ tha thứ. Mẹ đã rất buồn, mẹ cũng có chút thất vọng về em. Mắt mẹ buồn bã làm em càng cảm thấy có lỗi hơn. Tuy nhiên, mẹ vẫn quyết định tha thứ cho em và luôn nhắc em phải cẩn thận hơn trong học tập. Từ sau hôm đó, em luôn chú ý và cố gắng học tập thật tốt.

Dù chuyện đã xảy ra khá lâu nhưng đến bây giờ em vẫn còn nhớ gương mặt buồn bã của mẹ ngày hôm đó. Vì em không muốn làm mẹ buồn nên em tự hứa với mình phải cố gắng học thật tốt để không bao giờ phụ công nuôi dưỡng và dạy dỗ của mẹ dành cho em.