- Kể lại truyện Thánh Gióng bằng lời văn của em.
2 câu trả lời
Vào đời vua Hùng năm thứ 6, tại làng Gióng 2 vợ chồng chăm chỉ làm ăn và phúc đức, nhưng họ lại không có con. Một hôm nọ bà đi ra đồng thấy có dấu chân to trên cánh đống, thấy lạ bèn ướm thử chân mình vào, về sau bà mang bầu. 12 tháng sau sinh ra một cậu bé sáng sủa thông minh đặt tên là Gióng.
Thánh Gióng kỳ lạ cậu bé đã đến 3 tuổi vẫn không biết nói, chỉ nằm im, một chữ cũng không thốt ra làm mẹ của Gióng lo lắng và sốt ruột lắm.
Thời thế nước nhà bị giật Ân xâm lược, nhà vừa sai sứ giả đi khắp nơi tìm người tài giỏi cứu nước. Đứa bé nghe tiếng loa của sứ giả, bỗng cất tiếng nói: “Mẹ ra mời sứ giả vào đây”. Sứ giả vào, đứa bé bảo: “Ông về tâu với vua sắm cho ta một con ngựa sắt, một cái roi sắt và một tấm áo giáp sắt, ta sẽ phá tan lũ giặc Ân”. Sứ giả lấy làm kinh ngạc và vui mừng, vội về tâu với vua. Nhà vua chấp nhận và sai lính làm những vật dụng mà cậu bé yêu cầu trong thời gian ngắn nhất.
Từ ngày biết nói, Gióng lớn nhanh, ăn bao nhiêu cũng không đủ, quần áo mặc vào lại rách. Dân làng cùng với nhau góp cơm góp gạo nuôi Gióng. Chỉ thời gian ngắn một cậu bé trở thành chàng trai khỏe mạnh vạm vỡ cường tráng, sức mạnh làm liệt.
Khi sứ giả hoàn thành xong yêu cầu như giáp sắt, cưỡi ngựa sắt, cầm roi sắt vun vút lao vào quân giặc. Giặc dữ chống lại quyết liệt lao về phía Gióng. Gióng cưỡi ngựa sắt uy mãnh lao vun vút, ngựa đi đến đâu phun lửa giết giặc đến đó, xác quân cháy thành tro bụi.
Trận chiến đang quyết liệt bỗng roi sắt bị gãy, Gióng bèn nhổ luôn bụi tre đằng ngà gần đó quật vào quân giặc, quân giặc tan tác, tháo chạy không kịp. Tráng sĩ đuổi quân giặc đến chân núi Sóc dừng lại, lên núi và cởi áo giáp sắt để lại ngựa sắt và tráng sĩ bay lên trời.
Hòa bình đã trở lại, đất nước đã thoát khỏi kiếp nạn xâm lăng, công lao của người anh hùng Thánh Gióng vẫn còn mãi. Để tưởng nhớ công lao to lớn đó, dân làng lập đền thờ Gióng, hiện nay vẫn còn đền thờ ở làng Phù Đổng, làng Gióng. Hàng năm, đến tháng tư làng mở hội tưng bừng để tưởng nhớ người anh hùng dân tộc Thánh Gióng.
Dưới thời Hùng Vương thứ sáu, ở làng Gióng có hai vợ chồng ông lão hiền lành mà chưa có con. Một hôm, bà lão ra đồng ướm thử bàn chân mình lên những vết chân lạ, về nhà mang thai đến mười hai tháng mới sinh hạ một đứa con trai khôi ngô. Nuôi đến ba tuổi, đứa bé vẫn nằm một chỗ, chưa biết đi đứng, cười nói.
Gặp lúc giặc Ân quấy nhiễu, vua sai sứ giả đi rao khắp nơi tìm bậc hiền tài ra đánh giặc cứu dân. Nghe tin, cậu bé làng Gióng bỗng bật lên tiếng nói nhờ mẹ mời sứ giả vào. Cậu yêu cầu sứ giả xin vua đúc cho ngựa sắt, roi sắt áo giáp sắt để mình dẹp tan giặc dữ. Từ đó, cậu lớn nhanh, ăn mạnh đến nỗi dân làng phải rủ nhau góp cơm gạo đến giúp.
Nhận được đủ lễ vua ban, cậu bé vươn vai trở thành một tráng sĩ oai nghi lẫm liệt. Nai nịt xong, chàng lên ngựa, vung roi vun vút. Ngựa phun lửa xông thẳng vào đội hình giặc khiến chúng ngã chết như rạ.
Roi gãy, tráng sĩ nhổ những bụi tre bên đường. Quân giặc thua to, tan vỡ cả, đám sống sót tìm đường lẩn trốn. Tráng sĩ đuổi theo đến chân núi Sóc, cởi áo giáp bỏ lại, cả người lẫn ngựa bay vút lên trời.
Vua Hùng nhớ ơn phong làm Phù Đổng Thiên Vương và cho lập đền thờ tại quê nhà. Từ đó hàng năm vào tháng tư, ở đây hội Gióng được mở ra tưng bừng, nô nức, thu hút người khắp nơi về tham dự.