Kể lại những kỉ niệm ngày đầu tiên đi học

2 câu trả lời

   Gửi bn (hơi ngắn bn thông cảm nhé )

    Ngày đầu tiên đi học là một ngày ko thể nào quên đc . Tôi vẫn ko quên đc ngày đầu tiên tới trường và lật những trang sách mới và lúc đó vô lớp tôi nghĩ ''Thầy cô có dễ gần ko '' hay ''bạn bè có tốt ko '' .... mấy câu hỏi đó cứ loanh quanh trong tâm trí tôi .Vì vậy những kỉ niệm ngày đầu tiên đối với tôi là khỏi đầu mới mẻ 

    Vào những ngày này mẹ tôi đều rất bận rộn ko phải bận rộn vì công việc mà bận rôn về ngày khai giảng vào lớp 1 .Trước khai giảng một ngày mẹ tôi dẫn tôi đi mua sắm dụng cụ học tập như sách ,viết chì ,gôm, vở... Sáng hôm sau ,tôi dậy thật sớm chuẩn bị tươm tất .Mẹ dẫn tôi đi trên con đường thường ngày tôi hay chơi với dám bạn trong xóm ,mà sau hôm nay đi thấy lạ lắm có cảm giác mình đã là học sinh lớp 1 ko còn như ngày xưa nữa .Dãy hoa hai bên ven đường đua nhau nở như là chào đón các cô cậu học sinh ,có những bạn tay trong tay cười nói vui vẻ ,có những chú chim đua nhau hót líu lo ,xe cộ đi qua lại tấp nập càng nhộn nhịp hơn . Đã đến nơi cổng trường thật to và dòng chữ thật to và đẹp ghi là ''Trường Tiểu Học Chu Văn An ''ngay ngắn .Khi bước vào trường cảm giác bôn chồn và vui lắm .Khi bước vào lớp tôi thấy 1 cô giáo có nụ cười đẹp như hoa vậy và cô rất là dịu dàng với chúng tôi và đưa cho mỗi bạn một cái ghế để ra sân khai giảng .Cô hiệu trưởng đang phát biểu ý kiến có mấy bạn ngồi sau cô chủ nhiệm lại gần và nhắc nhở .Sau khi khai giảng xong là các bạn được về lớp và cô hỏi tên từng bạn ,ai ai cũng hứng thú trả lời . Sau khi tới giờ về phụ huynh đến rước và chũng tôi chào cô .Về tôi kể cho mẹ nghe về buổi khai giảng ,lúc đó tôi nghĩ sẽ ko bao giờ quên được .

     Thoát một cái đã qua 8 năm rồi .Học lớp 1 thì đã mở cách cửa mới cho chính bản thân mình và các bạn nữa. Hãy học thật giỏi cho bản thân và cho tương lai mình nữa. Em sẽ ko quên kỉ niệm đẹp đẽ này và thầy cô giáo đã dạy điều hay tốt đẹp cho em.

Trong cuộc đời, kiến thức rất quan trọng trong đời sống của chúng ta. Nhưng trong chúng ta không phải ai ai cũng đều được đi học cả đâu mà có rất nhiều người nghèo khó không có điều kiện để đi học. Và tôi nằm trong con số may mắn những người được đi học, được bồi dưỡng kiến thức và những bài học đạo đức thú vị. Vì vậy, những kỉ niệm về ngày đầu tiên đi học đối với tôi là những giây phút tuyệt vời, ấn tượng và khó phai trong lòng tôi.

Giờ đây tuy tôi đã là học sinh lớp tám rồi nhưng mỗi khi nghe thấy tiếng trống “tùng... tùng... tùng... rất rõ năm đó là năm hai ngàn không trăm lẻ bảy. Vào hôm trước khi ngày khai trường diễn ra, tôi lấy làm hồi hộp và trong đầu cứ suy nghĩ về nhiều thứ liên quan đến trường lớp nào là “mình sẽ vào học ngôi trường như thế nào đây?”, “bạn bè có tốt không?”, “thầy cô có dữ không?”. Và những ngày này, ba mẹ tôi rất bận rộn. Không phải bận rộn vì công việc mà vì lo cho ngày khai trường đầu tiên của tôi. Ba thì đi mua giấy bao vở, dán nhãn, tập vở. Mẹ thì đi mua sách giáo khoa. Khi bao tập, tôi cứ nói thầm trong lòng không được làm dơ bất cứ cuốn tập nào nhưng suy nghĩ đó không được thực hiện tốt. Tôi đã làm rách bìa giấy bao tập. Tôi liền òa khóc lên nhưng nhờ mẹ tôi dỗ dành, an ủi nên tôi mới thôi không khóc nữa. Ba thì chỉ cho tôi bao vở làm sao cho đúng cách và cẩn thận, dán nhãn ra sao cho đẹp và dính chặt. Chị hai thi viết tên của tôi lên các giấy nhãn đó. Ôi! Những con chữ như rồng bay phượng múa thật tuyệt đẹp.

Và tôi còn nhớ, tôi vô tình làm lem mực vào một cuốn vở. Tôi khóc còn nhiều hơn cả lúc làm rách bìa bao. Sau đó, chị tôi an ủi một vài phút sau tôi mới thôi khóc. Tập vở, sách giáo khoa, bút viết, cặp táp đều đã sẵn sàng. Đến tối, tôi không tài nào ngủ được, phải một lúc sau tôi mới thiếp đi. Đến sáng, sau khi đã thức dậy làm vệ sinh cá nhân xong thì ba chở tôi đến trường, còn đưa cho tôi một quả bóng xinh xinh có hình mặt cười. Tôi thấy các em học sinh đến trường với gương mặt sáng sủa, vui vẻ. Tôi cảm thấy bản thân tự tin hơn hẳn khi có bộ đồng phục tuyệt đẹp trên người mình. Tôi thấy trường tôi vừa rộng rãi mà vừa đẹp đẽ nữa. Những cái cây cao cao có màu sắc đỏ thắm. Có bốn cái xích đu ở bốn góc sân trường.

Tôi giật thót tim khi nghe thấy tiếng trống khai trường vang lên “tùng... tùng... tùng”. Cả trường bắt đầu xếp hàng ngay ngắn trên sân. Và không biết va vào đâu mà bong bóng tôi mang theo bị bê. Tôi cố gắng nén lại không khóc lên. May mắn là có một bạn kế bên chia bớt cho tôi một vài bông hoa để đi diễu hành. Sau khi cuộc diễu hành kết thúc, cô giáo chủ nhiệm đón học sinh lên lớp và cái bạn chia hoa khi nãy lại ngồi bên cạnh tôi. Mùi hương kì lạ của tập vở mới bỗng xông lên trong lớp. Đến giờ ra chơi dường như chỉ có khoảng mười lăm phút. Tôi ngồi trong lớp, không biết chơi với ai. và chơi trò gì nhưng có một đám bạn đến rủ tôi chơi. Tôi cảm thấy xúc động làm sao! Khi ra về, tôi vẫy tay chào tạm biệt các bạn mới của mình và lên xe. Bóng các bạn xa dần và tôi cảm thấy trong lòng mình dâng lên một cảm xúc xao xuyến lạ thường.

Ngày đầu tiên đi học của tôi là như thế đó. Những kỉ niệm tuyệt vời ấy luôn đọng lại trong trí óc của tôi và cũng những kỉ niệm ấy thúc giục tôi vào việc học tốt hơn. Vì vậy, tôi quyết tâm học tốt để không phụ lòng cha mẹ.

Vừa làm hồi chiều, giờ copy paste cho bạn luôn

Câu hỏi trong lớp Xem thêm
5 lượt xem
2 đáp án
5 giờ trước
5 lượt xem
2 đáp án
6 giờ trước