kể lại câu chuyện tức nước vỡ bờ theo lời chị dậu (không dựa mạng nhá)

2 câu trả lời

MB:

- Giới thiệu hoàn cảnh bản thân (không có tiền nộp sưu thuế phản bán con, bán chó..)

TB:

- Tình trạng của chồng (đau ốm, người xanh xao,..)

- Khi người ta đưa chồng về (Nấu cháo, chăm sóc chồng)

- Diễn biến khi bọn cai lệ đến:

+ Ban đầu, hết lời van xin

+ Khi bọn chúng xông tới định trói người chồng, liều mạng chống chả..

+ Kết quả: hai tên bị ẩn ngã chỏng queò

+ Xưng hô thay đổi: con, tôi, bà.

- Suy nghĩ bản thân

+ Không cam chịu

+ Càng hiền lành, chúng càng tàn nhẫn, càng lấn tới

KB:

- Rút ra bài học, ý nghĩa

Từ xa vọng lại, tôi đã bắt đầu thấy lo sợ vì tiếng chó văng vẳng, tiếng thét rồi đòn roi nghe mỗi lúc một gần. Chồng tôi vừa mới khỏe hơn chút, đang cố ăn một chút cháo. Tôi cứ đứng bên cạnh nhìn chồng rồi nhìn con, nhìn bốn góc nhà, nhìn cuộc đời mình mà ứa nước mắt cho cái số nghèo khổ. Và điều tôi lo sợ cũng đến, cai lệ và người nhà lý trưởng xông vào nhà tôi hùng hổ. Hắn thét lớn, gõ đầu roi xuống đất bắt vợ chồng tôi nộp sưu cho hắn. Nhà tôi đã không có, tôi nhận thức được thân phận thấp cổ bé họng của mình mà cố nhún nhường mềm mỏng để hắn mủi lòng thương cho vợ chồng tôi thu xếp thêm mấy hôm. Nhưng trái với sự tưởng tượng của tôi, hắn không những không tha mà còn dữ tợn hơn, hắn thậm chí còn trợn mắt đòi dỡ cả nhà tôi và trói chồng tôi lại mang ra đình đánh đập. Người nhà lý trưởng nhận lệnh của hắn ra trói chồng tôi, nhưng hắn không dám hành hạ người ốm nặng. Tôi đang luống cuống chân tay không biết làm thế nào thì cai lệ đã giât phắt cái roi sầm sập lao đến đòi trói chồng tôi đi. Tôi hoảng quá, vội lao đến cầu xin hắn tha cho chồng tôi. Lúc đó, tôi không nhớ mình có khóc không nhưng mặt mũi tôi ù đi vì cai lệ tát tôi vào mặt rồi bịch vào ngực tôi mấy bịch. Hắn như một tên không thể kiểm soát, nhất định đòi đánh trói chồng tôi đi. Đau đớn, phẫn uất, căm hận, tôi không biết mình đã lấy sức mình đó ở đâu ra nhưng tôi đã làm chuyện mà đến nằm mơ tôi cũng không dám nghĩ: đánh lại cai lệ và người nhà lý trưởng. Tôi biết thân phận tôi hèn mọn, tôi biết mình là đàn bà con gái, đánh hắn lại mang họa vào thân nhưng tôi đã tức không chịu được. giống như giọt nước tràn ly, tôi đã đánh cai lệ và người nhà lý trưởng nằm bẹp dí xuống đất, mặc cho chồng tôi có thều thào ngăn tôi lại. Vì chồng, tôi đã đánh lại bọn chúng, xả thân để bảo vệ chồng, chồng tôi đang đau ốm mà bị chúng lôi ra đánh, không chết thì cũng thành tàn phế. Dù cho thân phận hèn mọn nhưng tôi không thể đứng ngơ nhìn chồng mình bị đánh trói như thế.

Câu hỏi trong lớp Xem thêm