hãy viết tiếp một kết thúc mới cho văn bản cô bé bán diêm làm nhanh giúp mk vs lm ngắn ngắn thôi nha mk ko cần dài đâu

2 câu trả lời

Sau khi những que diêm vụt tắt mang đi hình ảnh người bà hiền hậu và thứ ánh sáng lelói duy nhất trong đêm giao thừa lạnh lẽo chiếu sáng cho em, cô bé bán diêm ngồi thu chân vào sát góc tường. Thực tế lại một lần nữa thay thế cho mộng tưởng. Trước mắt em giờ đây chỉ là phố xá vắng tanh, buốt giá, tuyết phủ trắng xóa, gió bấc vi vu và mấy người khách qua đường quần áo ấm áp vội vã đi đến những nơi hẹn hò. Chẳng ai quan tâm hay để ý đến cái cảnh nghèo khổ của em cả. Đột nhiên,trước mắt em hiện lên hình ảnh của một cây đèn bão và gương mặt người đàn bà trung niên.
Người đàn bà dừng lại trước mặt cô. Người đàn bà ấy, gương mặt hiền hậu toát lên sự từng trải, ấm mắt hiền hòa, liền cất lên một giọng nói ấm áp:
- Cháu bé! Sao cháu lại ngồi ở đây? Bố mẹ cháu có lẽ đang lo lắm đấy. Mang về đi, trời lạnh khuya lắm rồi.
Sự xuất hiện của người phụ nữ như một ngọn lửa ấm áp xua đi cái lạnh buốt của đêm dông. Cô bé vội đáp:
- Nhung cháu không có nơi nào để trở về…
Đôi mắt trong trẻo ngấn lệ…
Người đàn bà cảm thấy như có một thứ gì đó bóp nghẹt trái tim mình. Bà như chợt hiểu ra chuyện gì đó. Bà vội nói:
- Hãy mau đi theo bà nào con!
Đôi tay của người phụ nữa vội cầm lấy bàn tay nhỏ xinh của cô bé bán diêm. Hai người vội rảo bước thật nhanh. Tuyết mỗi lúc một dày.
Cuối cùng, họ dừng chân tại một ngôi nhà. Người phụ nữa vội nói:
- Từ mai, đây sẽ là mái ấm gia đình mới của con. Ở nơi đây, con sẽ được sống với cha mẹ, mọi người sẽ yêu thương con, bao bọc con, che chở con.
Người phụ nữ dẫn cô bé vào nhà. Trong ngôi nhà nhỏ bé mà ấm áp tình yêu thương ấy, có cây thông của đêm Giáng sinh, có bàn ăn thịnh soạn với những món đồ mà cô hằng mơ ước, có những người thiện lương luôn sẵn sang mở rộng vòng tay chào đón cô, thương yêu cô.
THì ra, khi người bà mất đi, cô tưởng như hạnh phúc đã xa rời cô vĩnh viễn thì lại có những tình yêu mới đến bên cô. Cuộc đời luôn tồn tại những phép màu kì diệu và càng kì diệu hơn khi chính bàn tay con người, chính trái tim yêu thương của con người làm nên.
Sở dĩ tôi chọn kết thúc mới như vậy vì nó sẽ tạo nên một kêts thúc có hậu cho câu chuyện. Cô bé bán diêm sẽ sống một cuộc đời mới, hạnh phúc hơn và tươi đẹp hơn. Tôi nghĩ rằng kết thúc hạnh phúc và viên mãn chính là điều mà hết thảy chúng ta đều mong muốn.
Phép màu là điều có thật trong đời sống. Nó không biến con người rời xa cuộc sống để viễn tưởng về một tương lai nhưng chắc chắn nó sẽ thay đổi thực tế cuộc sống. Văn hào Pháp Vich-to Huygo trong tác phẩm của mình đã từng nói đại ý rằng: Trên đời này chỉ có một điều ấy thôi, đó là tình yêu thương! Khi gia đình cô bé bán diêm đã không trao tặng cho cô một hạnh phúc viên mãn, thì ở một nơi nào đó thôi, hạnh phúc mới sẽ lại đến với cô.

Em tham khảo câu trả lời dưới đây nhé:

   Sáng hôm sau người ta thấy có một cô bé nằm giữa đống tuyết giá lạnh với những que diêm vương vãi. rất nhiều người đến xem cô bé đó ra sao, trong đó có một người đàn ông tốt bụng đã đến xem xét cô bé, thấy cô bé vẫn còn thoi thóp thở nên vội vàng đưa vào bệnh viện cấp  cứu. may mắn được cấp cứu kịp thời cô bé đã sống lại. Người đàn ông đó hỏi gai đình cô bé bán diêm ở đâu để đưa về nhà thì cô bé đã kể lại hoàn cảnh của mình và nói không muốn về với bố. Thấy vậy người đàn ông đó thương tình nhận cô bé làm con nuôi và đưa cô bé về nhà nuôi dưỡng. Từ đó cô bé bán diêm sống cuộc sống hạnh phúc, ấm áp bên gia đình người đàn ông tốt bụng.