-Em hãy viết đoạn văn từ 6-8 câu trình bày cảm nhận về hình ảnh ông đồ qua bài thơ "Ông đồ" của Vũ Đình Liên. -Không copy mạng ạ.
2 câu trả lời
Bài thơ ''Ông đồ '' của Vũ Đình Liên quả thật rất sâu sắc ! Ông đồ là những nhà nho, không đỗ đạt cao để đi làm quan, mà chỉ ngồi dạy hoc "chữ nghĩa Thánh hiền". Ông đã có những tháng ngày đẹp, những kỉ niệm đẹp . Hoa đào nở tươi đẹp. Giấy đỏ đẹp, mực Tàu đen nhánh. Nét chữ bay lượn tài hoa. Nhưng thời thế đã đổi thay. Hán học lụi tàn trong xã hội thực dân nửa phong kiến. Xưa "phố đông người qua ", nay “mỗi năm mỗi vắng". Xưa kia "Bao nhiêu người thuê viết", bây giờ "Người thuê viết nay đâu?". Một câu hỏi cất lên nhiều ngơ ngác, cảm thương. Nỗi sầu, nỗi tủi từ lòng ông đồ như làm cho mực khô và đọng lại trong "nghiên sấu", như làm cho giấy đỏ nhạt nhòa "buồn không thắm". Nỗi buồn từ lòng người thấm sâu, tỏa rộng vào không gian cảnh vật. Khép lại bài thơ là một câu hỏi diễn tả một nỗi buồn trống vắng, thương tiếc, xót xa. Hoa đào lại nở. Ông đồ già đi đâu về đâu. Thương ông đồ cũng là thương một lớp người đã vĩnh viễn lùi vào quá khứ. Thương ông đồ cũng là xót thương một nền văn hóa lụi tàn dưới ách thống trị của ngoại bang. Thủ pháp tương phản, kết hợp với nhân hóa, ẩn dụ, đã tạo nên nhiều hình ảnh gợi cảm, thể hiện một bút pháp nghệ thuật điêu luyện, đậm đà.
Mỗi năm hoa đào nở em lại thấy ôg đồ lại làm em liên tưởng tới văn bản ôg đồ của Vũ Đình Liên. Lúc mà thời đắc ý của ôg đồ thì ôg đã góp phần vào không khí tương bừng ngày tết. Khẳng định được sự tồn tại của ôg đồ trong xã hội. Nhưng sau khi chế độ thi cử phong kiến bị bãi bỏ lại là thời suy tàn của ôg đồ. Khi đó hình ảnh ôg đồ đg dần biến mất. Thật thương tiếc cho một giá trị tinh thần tốt đẹp bị tàn hạ, lãng quên. Nhưng bây h giờ đã khác, bây giờ thì hình ảnh ôg đồ đã trở lại và cũng là nền truyền thống VN đã trở lại.
Mình làm hơi sơ sài nên thông cảm tý nha :)))