Đóng vai chị Dậu kể về tình cảnh,khốn cùng của gia đình mình khi không có tiền nộp sưu bằng ngôi kể thứ ba.(có thể sáng tạo một ít, có mở bài, thân bài,kết bài)

2 câu trả lời

bạn tham khảo nha chúc bn học tốt!

Gia đình tôi nghèo túng, đến cơm ăn áo mặc còn không có, lại thiếu suất sưu…Tôi phải chạy vạy ngược xuôi để kiếm tiền nộp thuế cho chồng. Đến hẹn mà chưa có tiền nộp sưu cai lệ và người nhà lí trưởng đến đòi nợ và xông vào nhà bắt chồng tôi lôi ra đình.. Chồng tôi sau đó được người ta trả về như một cái xác chết.

Bà lão hàng xóm thương tình cho tôi bát gạo để nấu cháo cho chồng ăn. Tôi vội đi nấu ngay để chống ăn vì anh ấy đã kiệt sức. Chắc sau khi húp xong bát cháo anh Dậu sẽ khỏe lại.

Khi chồng tôi bưng bát cháo lên chưa kịp ăn thì đã có tiếng đập cửa cai lệ và người nhà lí trưởng xông vào. Chồng tôi hốt hoảng đặt bát cháo xuống và lăn đùng ra phản. Tôi thấy thế cũng hoảng sợ, vội van xin:

– Nhà cháu đã túng lại còn phải đóng suất sưu của chú nó nữa, nên mới lôi thôi như thế. Chứ cháu có dám bỏ bê tiền sưu của nhà nước đâu? Hai ông làm phúc cho cháu khất…

Tên cai lệ trợn mắt, hung dữ và quát xối xả vào mặt tôi. Vì thương chồng nên tôi vẫn cầu xin, chỉ mong cho mình được khất qua lần này mà thôi, dù chỉ qua ngày hôm này cũng được. Tên cai lệ vẫn bỏ ngoài tai. Tên cai lệ giật phắt cái sợi dây thừng sầm sập chạy ngay đến chỗ chồng tôi đang nằm định trói anh Dậu. Tôi hoảng sợ, chạy lại cầu xin. Nhưng hắn phản ứng lại bằng cách đánh vào ngực bịch bịch.Đối với tôi, chồng con quan trọng nhất, không thể chịu nổi nữa tôi cự lại:

– Chồng tôi đau ốm, ông không được phép hành hạ!

Hắn tát vào mặt tôi, bị dồn nén tôi không thể chịu được, sự tức giận lên cao tôi nghiến hai hàm răng, tôi quát:

– Mày trói chồng bà đi, bà cho mày xem!

Tên cai lệ bỏ ngoài tai vẫn bước tới chỗ anh Dậu. Tôi túm lấy cổ hắn ấn dúi ra cửa, bịch vào bụng vài phát. Tôi vớ được cây gậy, cả 2 giằng co nhau, áp vào vật nhau rối túm tóc lẳng cho một cái, ngã ngào ra thềm. Dường như sức của người đàn bà lực khi lòng ngập tràn sự tức giận, căm phẫn đủ sức quật ngã tên cai lệ. Vẫn chưa nguôi cơn giận, tôi bất chấp hậu quả đánh cho tên cai lệ bầm dập.

Chồng tôi sợ, van xin tôi đừng làm vậy nếu không ở tù. Nhưng tôi dứt khoát thà ngồi tù còn hơn để chúng nó hành hạ mình khổ sở đến cùng cực.

Nhà tôi nghèo lắm nghéo đến nỗi phải bán cả chó và những đồ vật trong nhà mà cái tôi cay đắng và ân hận nhất là tôi đã bán chính đứa con của mình. Sáng hôm sau tôi đc bà hàng xóm cho ít cháo và bà bảo có gì ăn nhanh lên người nhà lý tưởng xắp đến rồi,rồi bà j về .tôi vọi múc bát cháo cho chồng và cho con hai đứa con thì đag ăn còn người chồng bị đánh đến nỗi khog ăn đc tôi nói anh rắng ăn j kẻo  tụi nó lại đánh nữa cho không có sức à!nói đến đó người của nhà lý tưởng đến bọn mày có trả tiền cho tao ko tôi quỳ xuống van xin ,cầu khẩn làm ơn tha cho chồng tôi nhưng hấn ko chịu hắn giờ gậy định đập chồng tôi tôi lấy tay đỡ lại và nói bọ có tiền là có quyền thk lm gì thì làm à chồng cố ngăn tôi và nói em ơi đánh người là j tù đấy tôi nói lại thà j tù còn hơn cho nó đánh và khinh thướng mình à.........(hết ý tưởng )