Điều kiện tự nhiên của các quốc gia cổ đại phương đông ( Ai Cập, Ấn Độ, Lưỡng Hà, Trung Quốc ) có gì khác với quốc gia cổ đại phương Tây ( Hi Lạp, La mã ) ? Sự khác biệt về điều kiện tự nhiên tác động như thế nào tới kinh tế ? - Giải hộ mk với -
2 câu trả lời
Bạn tham khảo :
-Điều kiện tự nhiên các quốc gia cổ đại phương đông
+Thuận lợi : Nông nghiệp phát triển do đất đai màu mỡ ,gần các nguồn nước lớn ,thuận lợi cho con người và đời sống .
+Khó khăn :Nhiều các thiên tai (lũ lụt ,núi lửa,...) gây ảnh hưởng xấu đến đời sống của nhân dân .
+Con người tập trung đông tại các vùng vên biển và trung tâm đô thị do có điều kiện nông nghiệp phát triển . Xuất hiện các đô thị sớm hơn phương Tây .
Hoặc bài khác :
Điều kiện tự nhiên
- Thuận lợi: Đất đai phù sa màu mỡ, gần nguồn nước tưới, thuận lợi cho sản xuất và sinh sống.
- Khó khăn: Dễ bị lũ lụt, gây mất mùa, ảnh hưởng đến đời sống của nhân dân.
- Do thủy lợi,… người ta đã sống quần tụ thành những trung tâm quần cư lớn và gắn bó với nhau trong tổ chức công xã. Nhờ đó nhà nước sớm hình thành nhu cầu sản xuất và trị thủy.
Điều kiện tự nhiên
Sự xuất hiện công cụ bằng kim loại đã báo hiệu sự tan vỡ hoàn toàn của chế độ công xã thị tộc và là khởi đầu của thời đại văn minh.
Bước chuyển mình vĩ đại đó đã diễn ra đầu tiên ở phương Đông, trên lưu vực của các dòng sông lớn như sông Nin ở Ai Cập; Ơ-phơ-rát và Ti-gơ-rơ ở Lưỡng Hà; sông Ấn, sông Hằng ở Ấn Độ; Hoàng Hà ở Trung Quốc,...
Ở đây có những điều kiện thiên nhiên hết sức thuận lợi cho đời sống của con người:
+ Đồng bằng ven sông rộng, đất đai phì nhiêu và mềm xốp, dễ canh tác.
+ Lượng mưa đều đặn phân bố theo mùa, có khí hậu ấm nóng (trừ Trung Quốc).
+ Vào mùa mưa hằng năm, nước sông dâng cao, phủ lên các chân ruộng thấp một lớp đất phù sa màu mỡ, thích hợp cho việc gieo trồng các loại cây lương thực.
=> Khoảng 3500 - 2000 năm TCN, cư dân đã tập trung khá đông theo từng bộ lạc trên các thềm đất cao gần sông. Đầu tiên là ở Tây Á và Ai Cập.