Diễn biến của cuộc khủng hoảng kinh tế năm 1929-1933
2 câu trả lời
Cuộc khủng hoảng tài chính tầm thế giới thực chất là việc tàn độc, tham lam của thực dân và đế quốc. Điều này dẫn tới cảnh người dân điêu đứng, khốn cùng buộc phải đứng dậy đấu tranh giành cuộc sống. Từ đó khiến cho việc xích mích trong nội bộ các quốc gia và các nước bùng cháy, khởi nguồn cho trận chiến tranh thế giới mới.
Cuộc khủng hoảng này kéo dài trong vòng 4 năm và để lại nhiều hậu quả tàn phá và tài chính thiệt hại nặng nề. Và các nước phải mất rất nhiều năm nỗ lực để phục hồi lại mọi thứ.
Tại Mỹ
Tháng 9/1929 cuộc rủi ro tài chính bắt đầu phát triển chóng mặt bắt nguồn từ nước Mỹ. Và đây là cuộc khủng hoảng lớn số 1 thời điểm lúc đó với sức tàn phá nặng nề khiến tài chính nước Mỹ kiệt quệ, cơ sở sản xuất đóng cửa, công nhân thất nghiệp. Điều này dẫn tới mức lạm phát cao và người dân càng nghèo đói, khốn khổ.
Nước Mỹ, chạy đua với việc sản xuất ồ ạt các mặt hàng nhưng khó tiêu thụ, và tình trạng ế hàng tràn lan. Sản lượng công nghiệp bị giảm sút tới 50%, gang thép giảm 75%, ô tô giảm 90%,… Hàng loạt các xí nghiệp lớn phá sản và nông dân thất thu nghèo khó.
Tính tới năm 1933 có tới 17 triệu người đã thất nghiệp, các xí nghiệp, công ty bị phá sản và nông dân phải bỏ ruộng tha phương. Các cuộc bạo loạn diễn ra ở khắp nơi để giành giật sự sống.
Cuộc khủng hoảng tài chính 1929 – 1933 có ảnh hưởng tới nhiều nước trên thế giớiTại các quốc gia khác
Cuộc rủi ro khủng hoảng này có tác động và ảnh hưởng hàng loạt tới các nước tư bản khác. Hàng loạt các nước Pháp, Anh cũng sẽ tác động ảnh hưởng nghiêm trọng. Pháp kéo dài giãn cách, rủi ro khủng hoảng từ năm 1930 – 1936 với công nghiệp giảm 30%, nông nghiệp giảm 40% và tổng thu nhập quốc dân giảm 30%.
Năm 1931, ở Anh sản lượng gang cũng bị sụt giảm nặng nề 50%, thép sụt gần 50% và thương nghiệp sụt giảm nặng nề 60%.
Năm 1930 tại Đức, sản lượng công nghiệp giảm 77%, và các nước Ý, Ba Lan, Nhật, Rumani,… đều phải chịu phải khủng hoảng tài chính nghiêm trọng. Và các nhà tư bản đã lựa chọn giải pháp thà đổ hàng và tiêu hủy đi chứ không bán giá rẻ để hạn chế mức lạm phát mà vẫn không ăn thua. Tư bản cũng đánh sưu thuế tăng cao nhằm bù lỗ càng khiến nhân dân oán thán, lầm than.