2 câu trả lời
Vừa qua, nhân dịp năm mới, ngày mùng một Tết, bố cho em đến chơi Hồ Gươm. Đây là một địa danh đẹp được mệnh danh là “trái tim Thủ đô ” Khi đồng hồ vừa điểm tám rưỡi sáng, bố liền gọi em đi. Chẳng mấy chốc, chiếc xe của bố đã bon bon chạy trên đường. Thời tiết hôm nay có vẻ ấm áp hẳn lên. Ông mặt trời từ trên cao nhìn xuống như đang mỉm cười với em và vung những tia nắng ấm áp xuống mặt đất. Các chị gió thì cứ đưa đi đưa lại trên trời như một chiếc điều hoà không khí. Còn những chị mây trắng cũng đang trôi bồng bềnh trên cao. Ở hai bên đường, những tán lá cây cứ xào xạc, bay theo gió. Những chú chim non hót ríu ra ríu rít như vẫy chào em vậy. Đang mơ màng hưởng thụ sự kì diệu của thiên nhiên thì xe bố dừng lại. Em đang ngỡ ngàng không biết tại sao thì bố mới nói đã đến Hồ Gươm rồi. Tay lái của bố siêu đẳng thật, có một không hai đó. Bố dắt xe vào chỗ gửi xe để gửi. Lòng em cảm thấy rộn ràng niềm vui sướng và rất hồi hộp. Bố liền dắt em đi tham quan. Chà! Tháp Bút sao trông như một chiếc bút khổng lồ đang viết thơ lên nền trời xanh vậy. Bố dắt em vào đền Ngọc Sơn. Khi đến cầu Thê Húc, bố cho em dừng lại để ngắm Hồ Gươm và chụp ảnh. Ôi! Trông Hồ Gươm thật là thơ mộng, mặt hồ lăn tăn sóng và xanh biêng biếc. Trông ảnh Phượng vĩ thật cao to, như một chàng dũng sĩ vậy. Còn chị Liễu trông thật yểu điệu, thướt tha, lá của chị cứ rũ xuống, như suối tóc của cô gái đang gội đầu vậy. Cuối cùng là bác Đa, trông bác tựa như một cụ già râu tóc bạc phơ, tay chống cằm đang ngồi trầm ngâm suy nghĩ. Nhất là Tháp rùa, trông thật uy nghi, rêu phong và cổ kính. Và đây cái đáng cong cong và đỏ chót như một con tôm luộc chính là cầu Thê Húc. Thế rồi em bảo bố cho vào đền Ngọc Sơn. Khi bắt đầu bước chân vào đền, em đã cảm thấy được sự cổ kính của ngôi đền này. Bố liền dắt em đi thăm. Cảnh vật ở đây thật là thơ mộng, nhưng cũng thật là uy nghi. Chợt em nhìn thấy tượng của một con Rùa vàng rất to, to bằng cả cái giường. Em dắt bố vào xem. Bố kể cho em sự tích của pho tượng làm em tiếc ngẩn tiếc ngơ. Cuối cùng bố cho em đi ăn kem Thuỷ Tạ. Chà chà! Không những Hồ Gươm là “Đệ nhất cảnh đẹp” mà còn là “Đệ nhất kem ngon” nữa. Kem Thuỷ Tạ rất đặc trưng, thơm ngon đúng cái vị của Hồ Gươm. Em ăn liền hai cái mà không biết chán. Em còn nhắc bố mua quà về cho mẹ và em Bé hai chiếc kem nữa. Thế là đã đến lúc phải ra về. Tuy đã đi ra khỏi phố Lý Thái Tổ, nhưng em vẫn thấy tiếc nuối.
Buổi đi chơi hôm nay thật là vui, không những giúp em thêm sảng khoái, mà còn giúp em thêm hiểu biết về lịch sử đáng tự hào của nước ta.
Nếu ai đã đến Quảng Ninh thì chắc sẽ không quên ghé thăm vịnh Hạ Long. Năm ngoái, tôi đã có một chuyến tham quan vịnh Hạ Long với bố mẹ và em trai. Tôi rất thích thú và nhớ mãi chuyến đi tuyệt vời đó.
Đó là một ngày nắng đẹp, từng đám mây trắng nhở nhơ giăng giăng khắp nền trời xanh ngắt. Cả nhà tôi cùng vi vu trên chiếc xe ô tô với rất nhiều hành lí cho chuyến đi chơi biển. Chị em tôi ai cũng háo hức chờ mong đến nơi. Chẳng mấy chốc, chúng tôi đã có mặt ở Hạ Long. Ở đây, không khí thật trong lành và dễ chịu. Những làn gió biển nhè nhẹ mơn man mái tóc tôi.
Vẻ đẹp hùng vĩ của vịnh Hạ Long khiến ai nấy cũng phải trầm trồ. Từ trên cao nhìn xuống, vịnh Hạ Long như một bức tranh thiên nhiên sống động. Nơi đây mọc lên bao nhiêu là đảo và hang động: hang Đầu Gỗ, động Thiên Cung, hòn Trống Mái,… với hàng ngàn loài động vật, thực vật phong phú và quý hiếm có ở trên rừng dưới biển. Tôi cùng gia đình đến tham quan động Thiên Cung – một trong những hang động đẹp và nổi tiếng nhất vịnh Hạ Long và trong cả nước.
Theo một con đường vách đá cheo leo, cây rừng cho phủ xanh um, chúng tôi thật bất ngờ thấy động hiện ra trước mắt với một vẻ đẹp lộng lẫy đến ngỡ ngàng. Cô hướng dẫn viên kể rằng động Thiên Cung gắn với một truyền thuyết về vua Rồng xưa. Trên vách động là một bức tranh hoành tráng với những đừng nét chạm khắc tinh tế của thiên nhiên mang hình ảnh của những nhân vật cổ tích xưa.
Ở ngăn động cuối cùng là nơi nàng Mây trong truyền thuyết đã tắm cho một trăm người con của mình. Cuối một con đường uốn khúc quanh co là nơi chia tay của nàng Mây đem theo năm mươi người con đi khai phá vùng đất mới với Hoàng tử Rồng – chồng nàng cùng năm mươi người con ở lại xây dựng quê hương.
Địa điểm tiếp theo mà gia đình tôi đến thăm là đảo Tuần Châu. Đây là nơi cung cấp rau xanh cho thành phố. Chúng tôi mới tới một ngôi nhà bằng tre nứa, song mây đơn sơ đã được dựng cách đây rất lâu. Đó là nơi nghỉ chân của Bác Hồ sau mỗi lần đi thăm vịnh. Trên đảo Tuần Châu, buổi tối, người ta còn tổ chức sân khấu nhạc nước và xiếc cá heo. Bố mẹ cũng đưa hai chị em tôi đi xem. Em trai tôi rất thích thú và chạy nhảy tung tăng. Đó thực sự là một buổi tối rất tuyệt vời.
Khi về đến chỗ nghỉ, cả nhà tôi đều thấm mệt nhưng ai nấy vẫn háo hức, thích thú đi ngắm cảnh thành phố Hạ Long về đêm. Cả thành phố lung linh ánh điện trong làn gió mát rượi từ biển thổi vào. Ngày hôm sau, tôi đi tắm biển ở Bãi Cháy nằm theo bờ vịnh Hạ Long. Đến đây, tôi hò reo thích thú cùng làn gió biển lồng lộng. Bãi cát vàng óng trải dài dọc bờ biển. Sóng biển lăn tăn đập vào bờ, từng đợt sóng nối tiếp nhau đùa giỡn.
Sau khi tắm biển, chúng tôi tận hưởng những trái dừa tươi ngay trên bờ và ngắm cảnh Bãi Cháy. Đó là một khu du lịch, hấp dẫn khách trong và ngoài nước với địa hình là một quả đồi thấp thoai thoải, được bao quanh bởi những hàng thông cổ thụ. Nơi đây, các tòa nhà cao tầng mọc lên như nấm, mang lại cho thành phố biển một dáng vẻ hiện đại.
Khung cảnh nơi đây khiến chúng tôi không muốn rời đi, nhưng rồi cũng phải đến lúc chia tay với Hạ Long. Hạ Long thật là đẹp! Vẻ đẹp ấy chính là món quà độc đáo nhất mà thiên nhiên ban tặng cho con người và vùng đất nơi đây. Nếu có dịp, các bạn hãy đến thăm vịnh Hạ Long để chiêm ngưỡng và tận hưởng những kì thú của thiên nhiên, các bạn nhé!
Chúc các bạn học tốt ?