Đề : Hãy kể một kỉ niệm với người bạn khiến em xúc động và nhớ mãi Giúp mình với mọi người!

1 câu trả lời

Năm tháng dần trôi, những đóa hoa cúc ngày nào mà cậu đem đặt nhẹ lên môi tôi đã dần biến mất, chỉ còn để lại thân hoa xơ xác bên nấm cỏ cao, xanh mà tuyệt đẹp. Giữa một Hà Nội đầy tráng lệ và bộn bề, tôi chạy thật nhanh theo thời gian để rồi khi dừng ở một góc phố quen thuộc, những kí ức vốn ngủ sâu trong tâm trí bùng lên như một đóa hoa cúc trắng diễm lệ, cứ đọng đầy ở đó, để tôi lại nhớ về một miền quê.

Ngày ấy, miền quê tôi chưa được phát triển như bây giờ, có thể nói, tôi lớn lên cùng miền quê tràn đầy hoa cúc, nó đẹp đẽ, tươi tắn và cũng vậy. Ngày ấy, tôi còn là một đứa con gái nhỏ nhắn, chưa biết điều gì về sự đời, tôi cứ lon ton chạy trên những cánh đồng để rồi ở đó tôi gặp cậu, một kẻ có đôi mắt quyến rũ đem lại cho tôi một tràn đầy những kí ức của tuổi thơ năm nào, cũng là người bạn đầu đời mà tôi có được.

Nếu nói rằng cậu thu hút người nhìn ở chỗ nào, có lẽ tôi sẽ chủ động nói rằng, điều đầu tiên người ta bị cuốn hút là đôi mắt tràn ngập ý cười, kéo theo đó là một làn da rám nắng, và hàm răng trắng toét. Cậu còn có một thân hình cân đối, với nước da nâu nâu nhưng nhìn trông vô cùng mạnh khỏe. Thứ mà tôi thích nhất ở cậu là mùi hoa cúc thoang thoảng, nhẹ nhàng nhưng vẫn là điểm nhấn của cậu. Cậu đẹp lắm, đẹp tựa đóa hoa cúc dưới ánh nắng bình minh hay đẹp như ánh hoàng hôn của những buổi chiều xế tà.

Tôi vẫn nhớ lần đầu gặp gỡ, đôi mắt tràn đầy ý cười cùng mái tóc đen nháy dưới trời nắng oi bức, những đóa hoa cúc cũng phải rung rinh vì cậu, những cơn gió mùa hạ nóng bức là vậy, nhưng cậu vẫn cười, bất chợt nụ cười ấy thật đẹp, nó tựa như một điều gì đó khắc sâu trong tim tôi một cách nhanh chóng.

Có lẽ điều ấy thôi chưa đủ, cậu thân thiện, hòa đồng với mọi người xung quanh, thậm chí có chút ngây ngốc, đáng yêu, đôi lúc lại nghiêm nghị. Cậu tốt bụng lắm, lúc nào cũng sẽ sẵn sàng giúp đỡ mọi người nếu có thể, cậu có thể vì mọi người mà làm những việc lớn. Tính cách ấm áp như mặt trời, nhưng dẫu vậy, không ai cảm thấy nóng đến oi ả, thứ họ cảm nhận được là sự hạnh phúc, là sự nồng khiết của cậu đến rạng ngời.

Mọi thứ tưởng chừng vẫn sẽ tiếp diễn là vậy, vẫn sẽ là một bản tình ca da diết, nhưng mấy ai hay, khi bản tình ca ấy bước đến đoạn thăng trầm, thứ mà tôi nhận được là sự đau thương. Ngày ấy, cậu vẫn cười đến đẹp đẽ, nhưng tôi vẫn nhớ bên tai tiếng khóc thút thít của mẹ cậu, tiếng lo lắng của bố cậu, tiếng động viên và tiếng nước chảy róc rách, và tiếng bác sĩ thở dài cứ thể lặp đi lặp lại.

Cậu cho tôi nhiều kỉ niệm đẹp lắm, nhưng nó đều là những kỉ niệm u buồn. Để rồi khi tôi ngồi ở đây, ngắm nhìn phố xá đi lại, bất giác tự nhủ rằng, cậu sẽ lại quay về chứ, sẽ lại là thiên thần mà cho tôi thêm nhiều kỉ niệm đẹp.

Câu hỏi trong lớp Xem thêm

Theo lời kể của người hàng xóm thì tiếng la hét khóc lóc và ầm ĩ đó đã có từ một năm trước và gần đây trở thành nỗi ám ảnh của người xung quanh. Vậy người cha ruột có thể là kẻ đứng ngoài vô can khi đang chung sống cùng con mình nhưng lại để người tình ra tay với con đẻ? Và thực tế, việc đánh đập là một hành vi vi phạm pháp luật chứ không phải là giáo dục trẻ. Giáo dục chính là tạo môi trường cho trẻ phát triển và truyền cho trẻ các thông điệp giáo dục. Nếu môi trường sống của con “vẩn đục” bởi các toan tính của người lớn thì mọi biện pháp giáo dục đi kèm cũng không còn ý nghĩa. Hẳn là, trẻ sẽ không thể lớn lên và trưởng thành với sự thờ ơ, xem nhẹ giáo dục, không có hành động trao yêu thương của người lớn. Một nền giáo dục gia đình tối ưu chính là một môi trường gia đình đầm ấm, những người lớn tôn trọng và yêu thương lẫn nhau. Môi trường sống đó sẽ chính là khuôn đúc để những đứa trẻ lớn lên, được uốn nắn thành những con người tử tế, tôn trọng và yêu thương thế giới xung quanh và yêu chính bản thân mình. Hơn hết, ở đó có những người thân yêu của con mà không cần bạo lực hay là rao giảng đạo đức. Còn ở đây, trong môi trường vẩn đục khi người bố đẻ không bảo vệ được con mình. Một môi trường mà người thân yêu của con sẵn sàng dùng "nắm đấm" để ứng xử với nhau thì không thể đem đến cho con sự bình yên và hạnh phúc, càng không thể giúp những đứa trẻ trong môi trường đó phát triển bình thường. Tôi được biết có không ít đứa trẻ bị trầm cảm nặng khi cha mẹ ly hôn, phải sống cùng cha dượng hoặc vợ mới của bố. Với bé gái 8 tuổi bị bạo hành kia, cú sốc chứng kiến cảnh bố mẹ ly hôn, phải sống cùng và tỏ ra yêu thương người không phải mẹ mình, đó cũng là một áp lực. Sống với người mà con căm ghét, phải tỏ ra ngoan ngoãn, thậm chí yêu thương con người đó chắc chắn không phải là điều dễ dàng. Vậy với môi trường sống đáng sợ như vậy, bé gái ấy đã nhận được sự giáo dục thế nào? Ngoài ra, bạo hành liên tục về thể xác và tinh thần chính là cách mà người lớn truyền cho con thông điệp dữ dội: phải nghe lời. Thông điệp này vốn dĩ không dành cho việc giáo dục một đứa trẻ. Để con đẻ của mình sống trong môi trường thiếu lành mạnh như vậy và liên tục nhận được các thông điệp kinh hoàng, hứng chịu đòn roi, không hiểu ông bố này muốn giáo dục con kiểu gì? Rõ ràng, người cha đó chưa đảm nhận tốt trách nhiệm chăm sóc, bảo vệ và nuôi dưỡng con đẻ. Thực tế, không khó hiểu khi tình trạng không ít đứa trẻ bị bỏ rơi, cô đơn trong chính nhà mình vì sự vô tâm của người lớn. Có thể rồi, người cha đó cũng sẽ bị trả giá trước pháp luật. Nhưng nhìn lại, ta cảm thấy băn khoăn, làm sao để bảo vệ những đứa trẻ? Làm sao để môi trường lớn lên của những đứa trẻ thực sự an toàn, an lành? Làm sao để cuộc sống của những đứa trẻ không bị đe dọa? Câu 1: Nêu phương thức biểu đạt của đoạn trích trên? Câu 2: Xác định các câu nghi vấn có trong đoạn trích trên? Căn cứ vào đâu để nói đó là câu nghi vấn? Câu 3: Từ đoạn trích trên em có suy nghĩ gì về “ giáo dục bằng bạo lực ”? Câu 4: Theo tác giả, một nền giáo dục tối ưu cho sự phát triển của một đứa trẻ là như thế nào? Câu 5: Nếu em bị bạo hành hoặc em thấy tình trạng bạo hành trẻ em, em sẽ làm gì?

7 lượt xem
2 đáp án
4 giờ trước