2 câu trả lời
Một ngày mới đã đến có nghĩa là bạn đã đi qua thời khắc của một ngày đã qua. Thời gian chẳng bao giờ ngừng trôi vì thế mà vòng quay của vũ trụ cứ thế tiếp diễn và lặp lại vào mỗi năm. Cái cảm giác chờ đợi một mùa sắp đến và giã từ một mùa đi qua rất đặc biệt, nó giống như khi ta tiễn chân một người bạn cũ và chờ đợi một người bạn mới hay xếp tập sách năm cũ chuẩn bị cho năm học mới với cặp sách mới. Thời khắc giao mùa cũng vậy, nó khiến cho lòng người vừa hồi họp vừa mong đợi lại vừa luyến tiếc. Đối với riêng tôi, sự chuyển đổi từ mùa xuân sang mùa hạ là nhiều xúc động và suy tư nhất.
Mỗi người có một khoảnh khắc trong năm sẽ cảm giác như trôi qua thật nhanh, với tôi đó là khoảng thời gian sau tết. Trời đang độ mùa xuân mát mẻ bởi những cơn gió nhẹ và cái nắng không quá chói chang. Những nụ hoa xuân cứ đợi ra giêng là tàn mất, thấm thoát lại qua tiết thanh minh rồi một mùa xuân tàn đã đến. Nhất là đối với lũ học trò chúng tôi, khoảng thời gian này như rượt đuổi. Ngày tết gương mặt nào cũng hớn hở được những ngày thật sự nghỉ ngơi và vui chơi trong suốt một năm, chăng được mấy chốc lại tập vở đến trường, rồi thi giữa kì hai, không bao lâu lại thi kì hai. Lúc này cũng là lúc những nhành phượng ra hoa đỏ thắm.
Ngồi trong phòng học, qua khung cửa sổ những nụ hoa đầu tiên đã chúm chím như nụ cười của cô gái mới lớn. Rồi ngày qua ngày bận bịu cùng bài thi cuối năm chúng tôi quên mất đã không còn cái nắng dịu nhẹ của mùa xuân với khí trời trong xanh mỗi sớm mai. Sáng nay thức dậy thấy cơn mưa đầu tiên của mùa hè đến sớm có cô bé đã hốt hoảng vì sắp nghỉ hè. Không chỉ có mưa là đến bất chợt, nắng cũng gay gắt hơn. Mặt trời thức dậy sớm và đi ngủ cũng trễ hơn. Dòng sông xanh trong của mùa xuân buổi sáng còn thấy cả những chú cá rô con vậy mà chỉ cần mưa một trận là nước đã mênh mông tràn lên cả bờ. Hoa mai vàng đã rụng hết nhường chỗ cho hoa súng tím mọc dưới hồ. Hoa bằng lăng cũng trở mình thao thức khi sắp chia tay học trò.
Lũ học trò tinh nghịch hái những chùm hoa phượng kết thành bướm đỏ ép vào tập, chuyền cho nhau quyển lưu bút để ghi lại khoảnh khắc đáng nhớ này. Không ai bảo ai nhưng trong lòng ai cũng chớm một nỗi buồn vì sắp phải xa nhau và mong chờ một mùa hè thật sự vui vẻ. Lúc này đây, cái cảm giác chia tay cô bạn nhỏ ngày xưa ùa về làm tôi rưng rưng nước mắt. Tôi còn nhớ rất rõ một ngày cuối xuân năm năm trước, khi tôi còn thơ ngây bên những con búp bê xinh đẹp và chơi trò trốn tìm cùng các bạn sau nhà, tôi đã phải xa ngôi nhà thân thuộc của mình, xa mái trường bạn bè và xa cô bạn cạnh nhà. Đó là những ngày buồn nhất trong kí ức của tôi cho đến giờ. Ngày ấy, công việc làm ăn của ba tôi thất bại nên phải bán ngôi nhà ấm êm đang sống và chuyển về quê ngoại của tôi bây giờ. Ngôi nhà mà mùa xuân luôn đến sớm trên những nụ mai vàng và mùa hè văng vẳng tiếng ve kêu. Những lúc chuyển mùa cũng đẹp làm sao, chúng tôi đã chuẩn bị sẵn những vật dụng để xây một ngôi nhà chòi xinh xắn từ lúc cuối mùa xuân, chỉ đợi mùa hè đến là chúng tôi thỏa thích cùng những trò chơi. Nhưng cuối xuân năm ấy, tôi phải chia tay mọi người mà đi trong nước mắt, tôi còn nhớ nhỏ bạn thân của tôi chìa tay tặng tôi chùm hoa phượng vừa nở trước nhà và bảo đợi tôi về thăm. Ấy vậy mà 5 năm dài tôi chưa lần nào về quê cũ, thế nên mỗi dịp giao mùa xuân sang hạ tôi lại thấy bồi hồi, nhớ nhung. Tôi chưa có dịp quay trở về để thực hiện lời hứa của mình, biết cô bạn ngày xưa có chờ tôi dưới mài chòi cạnh gốc phượng già đang nở rộ.
Mỗi lần chuyển sang mùa, tôi lại nghĩ đến cuộc sống hiện tại với nhiều thay đổi. Cuộc sống lúc nào cũng chuyển biến và có sự giao nhau giữa cũ và mới, giữa hiện đại và truyền thống, giữa đông và tây…Con người luôn đứng trước sự lựa chọn mà nghiêng về bên nào cũng có những mặt thuận lợi và mặt trái của nó. Giữa vòng xoáy của thời gian, chúng ta cần có một tâm thế vững vàng mới có thể không lạc mất bản thân.
Khoảnh khắc giao mùa luôn là khoảnh khắc đẹp của thiên nhiên ban tặng. Để cảm nhận được thời khắc này cần một đôi mắt tinh tế và trái tim nhạy cảm, cũng như để cảm nhận những chuyển biến của cuộc sống dù rất nhỏ bạn cũng cần phải sống thật chậm, sống đúng nghĩa với từng ngày.
Mấy hôm nay, tiết trời dịu hẳn. Cái không khí oi bức, ngột ngạt của mùa hạ đã bị ngọn gió mát lành buổi đầu thu xua đi. Tiếng ve ngân ra rả trong các vòm cây giờ đây cũng đã im bặt. sắc đỏ nồng nàn của hoa phượng chỉ còn đọng lại trong nỗi nhớ. Trong đầm, sen đã tàn, nhường chỗ cho những bông súng tím, những bông trang hồng dập dờn trên mặt nước xanh. Thoảng trong làn gió heo may sen là hương ổi chín - một mùi hương đặc biệt gắn liền với tuổi thơ nơi thôn dã, gợi lên bao kl niệm thân thương. Sương lam như làn khói mỏng manh vấn vít la đà quanh những rặng cây, luỹ tre đầu ngõ. Không khí yên tĩnh lạ lùng. Chỉ có tiếng gió lao xao se sẽ trong vòm lá. Tôi hít căng lổng ngực hương vị quen thuộc của quẻ hương và trong kí ức sống dậy bao kỉ niệm đẹp đẽ của thời thơ ấu. Lòng tôi chợt dậy lên cảm xúc bồi hồi, xao xuyến: Hình như thu đã về!
Ngoài xa kia, sông Hồng sau mùa lũ không còn sục sôi sóng đỏ, cuồn cuộn chảy như trong những ngày mưa lũ. Màu nước trong hơn, mặt sông êm ả, lấp lánh ánh nắng mai. Dòng sông đã trở nên hiền hoà, thong thả trôi xuôi. Những chuyến đò chở đầy khách chậm chạp sang ngang. Tiếng cười, tiếng nói xôn xao hoà cùng tiếng sóng nhè nhẹ róc rách vỗ bờ, tạo nên âm thanh quen thuộc của cuộc sống binh yên.
Tôi ngước mắt nhìn lên bầu trời trong xanh, cao vời vợi, mây trắng lãng đăng trôi về tận phương nào. Những cánh chim nhỏ nhoi dường như cũng vội vã hơn trong cuộc hành trình vạn dặm. Bất chợt, tôi có cảm giác là có đám mây mùa hạ, vát nửa mình sang thu. Bao phủ lên khung cảnh thiên nhiên là không khí êm đềm, thơ mộng.
Thu đã sang nhưng dấu ấn của mùa hạ chưa phải là đã hết. Sắc nắng vàng như mật vẫn trải đầy mặt đất và kết tụ trong màu vàng hoa cúc nở rộ khắp nơi nơi, làm say đắm lòng người. Không gian như bao la hơn và màu trời càng trở nên xanh thắm. Những cơn mưa ào ạt vơi dần, nhường chỗ cho mưa thu nhẹ nhàng, mát mẻ. Sấm cũng bớt nổ bất ngờ trên hàng cây đứng tuổi mọc ở gò đất cao đầu làng, làm tiêu cho những chuyến đò cập bến và những người con xa quê lâu ngày trở về, biết đường mà tìm lại quê nhà.
Lắng mình quan sát những biến chuyển của trời đất lúc thu sang, tôi cảm thấy bâng khuâng, xao xuyến. Thiên nhiên thơ mộng làm nảy sinh thi hứng trong lòng thi sĩ và mang lại sự nhẹ nhàng, thanh thản cho tâm hồn của mỗi chúng ta.