Các bạn đọc rồi nhận xét giúp mình nha, mai mik thi rồi: Bạn – một thứ rất quan trọng trong cuộc đời, chỉ sau gia đình. Tại sao bạn lại quan trọng như vậy? Đơn giản thôi: Không phải chuyện nào cũng có thể chia sẻ cho gia đình, chỉ có thể nói với bạn bè. Đến một lúc khi ta có một người bạn hiểu ta gần như tất cả thì “Xin chúc mừng!”, bạn đã có một người bạn thân. Và tôi cũng đã có vài người bạn thân. Đối với tôi, kỉ niệm với bạn thân thì tôi có không ít. Nhưng kỉ niệm mà tôi nhớ nhất là kỉ niệm của tôi với Long. Đó là một ngày mà tôi không thể nào mà quên được. Hôm đó là một ngày đầy nắng, những tầng mây trong xanh, những tán cây tươi tốt, những nở rực rỡ sắc màu; tôi có hai tiết thể dục nên đã “xách” chiếc xe đạp chạy đến trường. Lúc đi ngang nhà Long, tôi chợt nhớ ra là hôm trước đã hẹn Long đi hôm nay đi đến trường cùng. Thế là tôi rẽ thẳng vào nhà Long. “Long ơi! Mày dậy chưa?!” – Tôi cất tiếng gọi Long. Từ trong nhà, Long nói: “Từ từ, mày cứ bình tĩnh!”. Tôi đợi Long thay đồ, chuẩn bị dụng cụ học tập. Khi xong, nó bước ra, “Giờ tao chở mày hay mày chở tao” – Long hỏi, tôi đáp: “Mày chở tao đi chứ tao đâu chở nổi mày!”. Ngay sau đó, tôi đã thấy sai lầm khi mà tin rằng thằng bạn thân sẽ lái xe một cách an toàn. Trời! Long lái xe đúng là “an toàn”, chỉ là hơi lạng lách một xíu thôi. Có lẽ là do sức nặng của tôi với Long quá nặng nên Long chở không nổi. Khi Long “đèo” tôi trên đường đến trường, tôi đã được “trải nghiệm” cảm giác sự thót tim khi mặt đường so với mặt tôi chỉ cách nhau 10 xăng-ti-mét. Đến trường, cả tôi và Long đều rả rời như thức đêm 3 ngày. Quần thì lấm, đầu thì rối, mặt thì như vừa ngủ dậy. Đến cả chiếc xe cũng đã “rã rời”. Ôi, bây giờ nhớ lại thì tôi cũng phải ngồi cười khúc khích. Đó chỉ là một trong nhiều kỉ niệm của tôi với Long. Trong cuộc đời, ai cũng có những người bạn. Gặp được người bạn tốt là niềm hạnh phúc lớn lao. Tôi luôn trân trọng tình bạn giữa tôi và Long, và chúng tôi sẽ cùng nhau cố gắng học tập và gìn giữ tình bạn luôn vui vẻ, bền vững.

2 câu trả lời

`1.` Trước hết về cách trình bày, bạn nên lùi đầu dòng mỗi khi xuống dòng sang một đoạn văn mới

$\\$

`2.` Câu đầu tiên sai diễn đạt. Tại sao "Bạn" mà tus lại gọi là "thứ" ????

`->` Bạn `-` một người rất quan trọng trong cuộc đời, chỉ sau gia đình

$\\$

`3.` Giờ mình sẽ chỉnh lại câu văn của bạn :>>

`-` Tại sao bạn lại quan trọng như vậy? Đơn giản thôi: Không phải chuyện nào cũng có thể chia sẻ cho gia đình, chỉ có thể nói với bạn bè.

`->` Tại sao một người bạn lại quan trọng đến như vậy? Bởi vì không phải chuyện gì ta cũng có thể chia sẻ cùng gia đình, không thể nói ra vì sợ bị mắng hay sợ bị ngăn cản, những lúc đó ta chỉ có thể chia sẻ với bạn bè - người mà có thể an ủi, cho ta lời khuyên, không cấm đoán hay đánh mắng ta nặng nề

$\\$

`-` Đến một lúc khi ta có một người bạn hiểu ta gần như tất cả thì “Xin chúc mừng!”, bạn đã có một người bạn thân.

`->` Một lúc nào đó, khi có một người chơi cùng ta đã lâu, hiểu gần hết tính cách hay sở thích, thói quen của ta thì đó gọi là bạn thân

$\\$

`-` Đối với tôi, kỉ niệm với bạn thân thì tôi có không ít. Nhưng kỉ niệm mà tôi nhớ nhất là kỉ niệm của tôi với Long. Đó là một ngày mà tôi không thể nào mà quên được

`->` Thời còn đi học, tôi và người bạn ấy có rất nhiều những kỉ niệm đáng nhớ, nhưng kỉ niệm khiến tôi nhớ mãi, có dấu ấn sâu sắc là kỉ niệm của tôi cùng với Long

$\\$

`-` Hôm đó là một ngày đầy nắng, những tầng mây trong xanh, những tán cây tươi tốt, những nở rực rỡ sắc màu; tôi có hai tiết thể dục nên đã “xách” chiếc xe đạp chạy đến trường. Lúc đi ngang nhà Long, tôi chợt nhớ ra là hôm trước đã hẹn Long đi hôm nay đi đến trường cùng

`->` Ngày ấy thật sự khiến tôi không thể quên. Hôm đó là một ngày đầy nắng, cùng với những đám mây trong xanh, những cây xanh tươi tốt và xung quanh đầy màu sắc rực rỡ của cuộc sống. Bởi vì có hai tiết thể dục nên tôi đã chạy xe đạp tới trường, nhưng đang đi thì tôi nhớ ra mình có hẹn với Long cùng nhau tới trường nên tôi rẽ vào nhà Long và gọi:

`-` "Long ơi! Mày dậy chưa?

Long từ trong nhà nói vọng ra:

`-` "Chờ tao tí nhé! Tao ra ngay"

Chúng tôi tranh nhau đòi chạy xe đến trường nhưng vì sắp muộn rồi nên hai đứa phi thẳng tới trường. Một lát sau, tôi và Long đến trường với bộ dạng đầu tóc rối tung, mặt đổ đầy mồ hôi, ai cũng thở hồng hộc. Giờ nhớ lại chuyện này tôi lại ngồi cười khúc khích

$\\$

`-` Kỉ niệm đó của tôi và Long thật đáng nhớ. Tôi cảm thấy gặp được người bạn như Long thật tốt, tôi sẽ luôn trân trọng và giữ gìn tình bạn này, sẽ cùng bạn cố gắng học tập, giúp đỡ nhau trong học tập cũng như sau này

$\\$

`4.` Bạn nên bỏ bớt hội thoại vì sử dụng quá nhiều sẽ khiến đoạn/bài văn bị lạc đề

$\\$

`5.` Mình không biết bài này bạn viết là kể hay tự sự nhưng nếu là tự sự thì mình thấy bạn kể hơi nhiều nha :>>

$\\$

`6.` Ý của mình là như vậy, mong bạn không chê và không nghĩ nó quá dài

$# Ling$

Bài bạn làm hay á nhưng đừng để hội thoại vô nhìu quá,để mấy cái hội thoại nhìu là lạc đề á nha