• Lớp 6
  • Ngữ Văn
  • Mới nhất
2 đáp án
8 lượt xem
2 đáp án
8 lượt xem
2 đáp án
4 lượt xem
1 đáp án
10 lượt xem
2 đáp án
8 lượt xem

Xác đinh câu đặc biệt và nêu tác dụng : 32. Anh bước vội vàng với những bước dài, rồi dừng lại kêu to: - Thu! Con. (Nguyễn Quang Sáng) 33. – Có gì đâu mà sang trọng! Chúng tôi cần phải bán các thứ này đi để… - Ái chà! Anh bây giờ làm quan rồi mà bảo là không sang trọng? (Lỗ Tấn) 34. Tôi biết không thể nói làm sao được đành ngậm miệng, đứng trầm ngâm. - Ôi dào! Thật là càng giàu có càng không dám rời một đồng xu! Càng không dám rời một đồng xu lại càng giàu có! (Lỗ Tấn) 35. Tôi và cháu Hoàng ngồi tựa mạn thuyền, cũng nhìn phong cảnh mờ ảo bên ngoài. Bỗng cháu Hoàng hỏi: - Bác này! Lúc nào chúng ta lại trở về nhỉ? (Lỗ Tấn) 36. Giờ đây, trước mặt Sương, con sông Bạch Đằng cồn lên những đợt sóng bạc đầu. Con sông quê anh. Con sông trong những truyện anh kể. (Chu Văn Mười) 37. Ô! Hay buồn vương cây ngô đồng Vàng rơi! Vàng rơi: Thu mênh mông. (Bích Khê) 38. Đứng dậy em ơi! Sống cõi đời Đời dầu khổ cực đến mười mươi Em nên điểm phấn tô son lại, Ngạo với nhân gian một nụ cười. (Thái Can) 39. Một chiều mùa thu. Dòng sông lững lờ trôi mang theo những chiếc lá đơn côi vàng úa đi xa khuất. 40. Mưa! Mưa! Cơn mưa dầm dai dẳng. 41. Cháy! bà con ơi! Cháy nhà rồi!

1 đáp án
7 lượt xem
1 đáp án
5 lượt xem

Đọc đoạn trích và trả lời câu hỏi: Ngày xưa, có hai vợ chồng nghèo đi ở cho một nhà phú ông. Họ hiền lành, chịu khó nhưng đã ngoài năm mươi mà vẫn chưa có con. Một hôm, trời nắng to, người vợ vào rừng hái củi cho chủ, khát nước quá mà không tìm thấy suối. Thấy cái sọ dừa bên gốc cây to đựng đầy nước mưa, bà bưng lên uống. Thế rồi bà có mang. Chẳng bao lâu, người chồng mất. Bà sinh ra một đứa bé không chân, không tay, tròn như một quả dừa. Bà buồn lắm, toan vứt đi thì đứa con bảo: - Mẹ ơi, con là người đấy. Mẹ đừng vứt con đi mà tội nghiệp. Nghĩ lại, thấy thương con, bà đành để con lại nuôi và đặt tên cho nó là Sọ Dừa. Lớn lên, Sọ Dừa vẫn không khác lúc nhỏ, cứ lăn lốc trong nhà, chẳng làm được việc gì. Một hôm, bà mẹ than phiền: - Con nhà người ta bảy, tám tuổi đã đi chăn bò. Còn mày thì chẳng được tích sự gì. Sọ Dừa nói: - Gì chứ chăn bò thì con cũng làm được. Mẹ cứ nói với phú ông cho con đến ở chăn bò. (Trích "Sọ Dừa") 1.Xác định thể loại của văn bản chứa đoạn trích. 2.Tìm cụm danh từ trong câu văn: "Ngày xưa, có hai vợ chồng nghèo đi ở cho một nhà phú ông."

2 đáp án
4 lượt xem
1 đáp án
11 lượt xem