viết một đoạn văn( từ 7 đến 10 câu) kể về kỉ niệm với một người thân mà em xem là điểm tự tinh thần của mình. Trong đoạn văn có sữ dụng dấu ngoặc kép( giúp mình với ạ mình đg cần gấp)

2 câu trả lời

“Mẹ ơi!” là tiếng gọi mà em luôn cất lên đầu tiên mỗi khi trở về nhà. Vì mẹ là người mà em yêu quý nhất trong gia đình. Từ nhỏ, mẹ đã vừa làm mẹ vừa làm bố, gồng gánh vất vả nuôi em khôn lớn. Mẹ chính là chỗ dựa tinh thần vững chắc nhất cho em phấn đấu mỗi ngày. Thích nhất, là những buổi tối mùa đông. Sau khi học bài, em sẽ lại ngồi cạnh mẹ. Em sẽ gối đầu lên chân của mẹ, chăm chú nhìn mẹ chấm bài cho học sinh. Rồi thiêm thiếp đi lúc nào không hay. Sáng hôm sau, như một phép diệu kì, em sẽ tỉnh lại trên chiếc giường ấm áp. Cảm giác bình yên và hạnh phúc ấy, chỉ có mẹ mới có thể mang lại mà thôi. Em sẽ cố gắng học tập thật tốt, lớn lên thật nhanh để có thể trở thành chỗ dựa vững chắc cho mẹ.

CHỊ ĐANG THIẾU CÂU HAY NHẤT THÌ E BÌNH CHỌN HAY NHẤT GIÚP CHỊ VỚI!

CHÚC EM MAY MẮN

Dàn ý kể một kỉ niệm với người bạn  thân 

1. Mở bài

Kể  khái quát về người bạn thân ấy

2. Thân bài

Miêu tả ngoại hình của bạn ( mặt , mũi , ....)

Bày tỏ tâm trạng, thái độ của em và tâm trạng, thái độ của bạn em trong hoàn cảnh xảy ra câu chuyện: tức giận hay vui vẻ? Ngạc nhiên hay sững sờ

Kể chi tiết những sự việc diễn ra liên tiếp nhau của câu chuyện theo trình tự thời gian để tránh bỏ sót sự việc: sự việc nào xảy ra trước thì kể trước, xâu chuỗi với nhau hợp lí.

Xen kẽ vào những sự việc là cảm xúc của em và bạn em: đó là tâm trạng vui hay buồn? Ngạc nhiên hay hụt hẫng.

3. Kết bài

Khái quát lại . cảm nhận của em về người bạn thân ấy

Câu hỏi trong lớp Xem thêm