viết đoạn văn ngắn (7-10 câu) về 1 lần em mắc lỗi

Mình cần gấp,mn giải hộ mình và ko chép mạnh nhé!

2 câu trả lời

viết đoạn văn ngắn (7-10 câu) về 1 lần em mắc lỗi

Em đã mắc một lỗi rất lớn và có lẽ khiến em sẽ ân hận đó chính là không nghe lời mẹ.Hôm đó là một ngày rất nắng nóng.Em đã ăn cơm xog và chuẩn bỵ đồ để đy học thêm vào buổi chiều.Trước khy đi mẹ có dặn mang theo mũ đội vào nhưng em không nghe và thậm chý còn cãi lại và tỏ ra vẻ mặt rất khó chịu.Bởi tại trời nắng mà em lại còn phải đy học nx nên em rất bực bội và khó chịu.Cũng chẳng thèm để ý gì nhiều em mặc kệ mẹ ở nhà phy ra ngoài trời nắng đy bộ một mạch đến lớp học thêm.Mẹ em cũng có gọi em lại nhưng em ko thèm nghe ngoảnh mặt lại mà cứ thế đy.Hôm đó sau khi đy học về nhà em thấy mẹ có vẻ buồn lắm,em ra bắt chuyện vs mẹ nhưng mẹ cx ko nói nhiều.Lúc này đây em ms cảm thấy ân hận và có lỗi vs mẹ.Em chạy ra xin lỗi và ôm chầm lấy mẹ.Mẹ em chỷ mỉm cười và nói em biết nhận lỗi là tốt.Em cảm thấy rất có lỗi vs mẹ và em tự nhủ sẽ không bao h làm mẹ buồn như vậy nx.

Năm em học lớp 5 có một lần em mắc lỗi đã làm mẹ buồn,chuyện đã qua lâu rồi nhưng em vẫn còn buồn mỗi khi nghĩ về chuyện ấy. Hồi đó vì mải chơi game nên em đã nói dối mẹ là lên nhà bạn hỏi bài, thực chất là để ra hàng nét chơi game cùng nhóm bạn. Hôm ấy, em đã say sưa chơi game mà không biết rằng mẹ đã đi tìm em suốt buổi trưa nắng ấy. Buổi chiều khi về đến nhà em không thấy mẹ đâu,hoảng sợ chạy khắp các phòng tìm thì thấy mẹ đang nằm ở trong phòng. Thì ra vì đi tìm em suốt buổi trưa mà mẹ đã bị sốt,ngồi bên giường mẹ em cứ nắm lấy tay mẹ, nước mắt cũng đã rơi từ lúc nào. Nhìn thấy gương mặt tiều tuỵ và mệt mỏi của mẹ, em ân hận vô cùng. Thế nhưng mẹ thì vẫn như vậy, không lời trách cứ còn mỉm cười vỗ về em rằng: Mẹ sẽ nhanh khoẻ lại thôi. Mấy ngày sau mẹ khoẻ lại, em ôm trầm lấy mẹ nức nở khóc rồi nói rằng: Con xin lỗi mẹ, từ lần sau con sẽ không nói dối mẹ, không làm mẹ buồn và khổ vì con như thế này nữa,mẹ xoa đầu em rồi dịu dàng nói: Con ngoan biết lỗi như vậy là được rồi. Đó là một bài học nhớ đời dành cho em. Sau này em nghĩ lại vẫn luôn tự dặn lòng mình rằng: Dù có bất cứ chuyện gì xảy ra, xin đừng bao giờ làm cha mẹ phải buồn lòng.