Viết đoạn văn (6-8 câu) nêu cảm nghĩ , cảm nhận của em về 2 câu cuối bài "Đi đường" của Hồ Chí Minh. Núi cao lên đến tận cùng Thu vào tầm mắt muôn trùng nước non Cảm ơn.

2 câu trả lời

Hai câu thơ cuối bài thơ " Đi đường" là lời khẳng định kết quả sau khi vượt qua mọi khó khăn. Câu thơ thứ 3 không chỉ đơn thuần ở việc tả núi nữa mà được đẩy lên ở một mức độ tột cùng của khó khăn " lên đến tận cùng". Hình ảnh núi non tiếp nối, nhịp điệu câu thơ dồn dập, hối hả tiến về phía trước cho thấy một dáng vẻ hiên ngang, ngạo nghễ giữa một vũ trụ bao la như một du khách dạo chơi nhàn tản giữa non nước mây trời. Con người đang vươn lên, cố gắng làm chủ chính hành trình " tẩu lộ" của mình. Câu cuối là đỉnh điểm của cảm xúc, là niềm hạnh phúc vỡ òa khi được đứng trước thiên nhiên rộng lớn " Thu vào tầm mắt muôn trùng nước non". Nhịp thơ ở đây nhanh, mạnh mẽ, hối hả, cảm xúc vui sướng dạt dào. Qua đó làm hiện lên hình ảnh Hồ Chí Minh vui sướng như được tự do khi đứng trước thiên nhiên.Câu thơ đã khẳng định một chân lí sống còn: Con đường Cách mạng phải vượt qua nhiều khó khăn, gian khổ, nhưng khi vượt qua hết, nhất định sẽ có được thắng lợi vẻ vang.Tóm lại, hai câu thơ cuối cho thấy  ý chí kiên cường cũng như tâm hồn thơ đầy xúc cảm của một người chiến sĩ Cách mạng


Tôi cảm nhận được một nhân cách cao đẹp trong con người, của Bác. Có lẽ trên thế giới ít có vị lãnh tụ nào phải chịu nhiều cảnh tù đày, khổ đau như Bác. Cùng với tù đày là những nỗi đớn đau tột cùng về thể xác bởi đường đi có quá nhiều gian khó. Đường đi chuyển lao gian khó cũng có nghĩa là con đường hoạt động cách mạng nhiều gian khó. Nhưng vượt lên tất cả, tâm hồn Bác toả sáng bởi tấm lòng rộng mở đối với thiên nhiên, và đặc biệt là bởi sự lạc quan với tầm nhìn lãnh tụ. Chỉ điều đó mới giúp Bác vượt qua tất cả những đau đớn về thể xác để có thể hạ xuống câu thơ:

“Núi cao lên đến tận cùng

Thu vào tầm mắt muôn trùng nước non”.