qua bài thơ Quê hương của nhà văn Tế Hanh , em viết đoạn văn nói về tình cảm của em với quê hương em

2 câu trả lời

Qua bài thơ "Quê hương" của tác giả Tế Hanh, em đã nhận ra được tầm quan trọng của quê hương đối với bản thân mỗi con người. Từ đó mà em thêm yêu, gắn bó, trân trọng quê hương nhiều thôi. Quê hương - hai tiếng gọi thật giản dị mà đơn sơ nhưng chất chứa trong đó biết bao tình yêu thương. Quê em nằm ở phía Nam thành phố Hải Phòng, nó có biết bao vẻ đẹp độc đáo mà không nơi nào có được. Đó là vẻ đẹp được tạp bởi những cánh đồng thẳng tắp, trải dài như tấm thảm khổng lồ. Nơi ấy còn có những cánh cò thẳng cánh cò bay. Hơn nữa, quê em còn có những người nông dân thật thà, chất phác và cực kì hiếu khách. Mỗi lần được về thăm quê, mọi người đều chào em, cười đùa nói chuyện với em bằng những câu nói cùng hành động rất thân mật. Quê hương - chính là nơi em tựa vào mỗi khi em buồn. Bên cạnh đó, quê hương còn là nơi sưởi ấm trái tim em. Đồng thời cũng là nơi chứa đựng biết bao kỉ niệm đẹp đẽ của em. Thật vậy "Quê hương mỗi người chỉ một, như là một mẹ mà thôi", chúng ta phải biết trân trọng và gìn giữ giữ giá trị của quê hương, hãy luôn yêu thương nó bởi nó là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của mỗi chúng ta.

Khi đọc baì thơ của Tế Hành tôi không khỏi xúc động, bồi hồi, cảm xúc nhớ quê hương tha thiết dâng trào lên trong tim tôi. Quê hương như một người mẹ hiền ôm ấp chúng ta vào lòng âu yếm và cho ta tất cả những gì tốt nhất. Từ khi mới trào đời tiếng khóc đầu tiên ta cất lên đã được quê hương ta tiếp nhận vỗ về,an ủi. những bước chân đầu đời, những lần vấp ngã, những kỉ niêm đẹp của ta được lưu mãi ở nơi chôn rau cắt rốn này. Những khuya nghe bà kể chuyện cổ tích:nào là cô công chúa nhỏ bé, rồi những chú chim sơn ca, bà tiên hiền hậu mang phép màu tới,...dayjcho ta những lẽ sống, cái hay, cái đẹp. Rồi những chiều thả diều ngoài đồng sao mà đẹp đến thế. Rồi khi ta lớn lên... ta lại xa quê hương của mình, xa người mẹ hiền ấy của ta. Nhưng trong lòng vẫn ghi nhớ những hình ảnh ấy, những kỉ niệm đẹp đẽ ấy mãi mãi chẳng bao giờ phai nhòa đi trong tâm trí của ta. để rồi một ngày nào đó ta sẽ trở về với hương lúa, trở về với những câu chuyện cổ tích ngọt ngào ấm áp tình người, trở về với người bạn gắn bó suốt tuổi thơ của ta, nâng cánh ước mơ cho ta...