Lập dàn ý cho đề bài: Cảm nhận về nhân vật Phùng trong “Chiếc thuyền ngoài xa” của Nguyễn Minh Châu qua đoạn trích sau: “Có lẽ suốt một đời cầm máy… ngoại cảnh vừa mang lại”

1 câu trả lời

A, MB

- giới thiệu nhà văn Nguyễn Minh Châu: nhà văn Nguyễn Minh Châu được coi là một trong những cây bút tiên phong của văn học Việt Nam thời kỳ đổi mới. Ông có khối lượng sáng tác đồ sộ với các thể loại như tiểu thuyết, truyện ngắn và tiểu luận phê bình. 

- Truyện ngắn Chiếc thuyền ngoài xa được sáng tác năm 1987 là tác phẩm in đậm phong cách tự sự, triết lý của nhà văn Nguyễn Minh Châu . Với ngôn từ dung dị đời thường, truyện kể lại chuyến đi thực tế của 1 nghệ sĩ nhiếp ảnh: Phùng và những chiêm nghiệm sâu sắc của ông về nghệ thuật và cuộc đời.

- Trong truyện ngắn Chiếc thuyền ngoài xa, đoạn trích từ "Có lẽ suốt một đời cầm máy… ngoại cảnh vừa mang lại" đã thể hiện được vẻ đẹp của người nghệ sỹ Phùng cũng như vẻ đẹp của đạo đức toàn diện trong con người anh.

B, TB

1, Phùng là người nghệ sỹ tài năng.

- Những hình ảnh của bức tranh cảnh biển lúc bình minh được kể lại qua lời của Phùng đã cho thấy sự tài hoa và tình yêu đối với nghệ thuật của anh.

- Những hình ảnh qua lời miêu tả của Phùng: "như bức tranh mực tàu của danh họa thời cổ", mũi thuyền in một nét mờ lòe nhòe vào bầu sương mù trắng như sữa có pha đôi chút hồng do ánh mặt trời, từng đường nét và ánh sáng của bức tranh đều hài hòa làm cho Phùng cảm thấy bối rối.

- Chắc chắn Phùng là người yêu vẻ đẹp và yêu nghệ thuật thì mới có những cảm nhận tài hoa đến như vậy. Sự tài năng của anh đến từ việc anh bền bỉ tìm cảnh để chụp và khi tìm được rồi thì anh đã cảm nhận được vẻ đẹp đơn giản và toàn bích của con thuyền đang vào bờ lúc sáng bình minh.

- Cảm xúc của nhân vật: bối rối và cảm nhận có cái gì bóp thắt vào tim. Chính nhờ những rung động tinh tế trước cái đẹp mới làm anh trở nên như vậy.

- Vẻ đẹp tuyệt đỉnh của ngoại cảnh làm nảy nở cảm giác hạnh phúc ngập tràn trong tâm hồn anh, làm cho tâm hồn anh trở nên trong ngần và lâng lâng đến khó tả và anh cảm giác như mình đã phám phá ra được sự trọn vẹn của cái đẹp trong cuộc sống hay còn gọi là "chân lý của sự toàn thiện".

- Phùng là nhiếp ảnh gia tài năng, nhạy cảm với cái đẹp

2, Phùng là người hướng tới sự trọn vẹn của cái đẹp.

- Đoạn trích cho dù ngắn ngủn và chủ yếu nói về sự tài hoa nghệ thuật của Phùng nhưng dường như nó cũng là những dự cảm về quan điểm nghệ thuật trọn vẹn của nhân vật Phùng. 

- Chân lý của sự toàn thiện được khơi gợi trong anh khi anh chụp được bức ảnh ấy, nhưng liệu nó có được giữ mãi ở phần phía sau câu chuyện hay không? 

C, KB

Câu hỏi trong lớp Xem thêm