Lập bảng so sánh Vương triều Hồi giáo giáo dục với Vương triều Môgôn về các nội dung. - Sự thành lập, tồn tại thời gian, hệ thống chính sách, vị trí, kết quả.
2 câu trả lời
Giống nhau:
- Đều là Vương triều do thế lực ngoại tộc cai trị
- Lãnh thổ Ấn Độ được thống nhất
- Xây dựng nhiều công trình Hồi giáo đặc sắc
Khác nhau:
* Thời gian tồn tại:
- Vương triều hồi giáo Đê-li: 1206 -1526
- Vương triều Mô-gôn: 1526 - 1707
* Sự thành lập:
- Vương triều hồi giáo Đê-li: Người Hồi giáo gốc Trung Á chinh phục các tiểu quốc Ấn - lập nên Vương triều Hồi giáo đóng đô ở Đêli
- Vương triều Mô-gôn: Một bộ phận dân Trung Á cũng theo đạo Hồi tấn công Ấn Độ - lập nên vương triều Mô-gôn
* Chính sách thống trị:
- Vương triều hồi giáo Đê-li:
+ Thực hiện chính sách kì thị tôn giáo
+ Tác động: mâu thuẫn dân tộc sâu sắc
+ Áp đặt hồi giáo
+ Giành quyền ưu tiên về ruộng đất, địa vị trong bộ máy quan lại
Áp dụng "thuế ngoại đạo"
- Vương triều Mô-gôn:
+ Thực hiện chính sách hòa đồng tôn giáo
+ Tác động: ổn định xã hội, phát triển đất nước
+ Xây dựng khối hòa hợp dân tộc
+ Xây dựng chính quyền mạnh mẽ dựa trên cơ sở lên kết, không phân biệt nguồn gốc quan lại
+ Tiến hành đo đạc lại ruộng đất để định ra mức thuế đúng và hợp lý
+ Thống nhất hệ thống cân đong và đo lường
+ Khuyến khích và hỗ trợ các hoạt động sáng tạo văn hóa, nghệ thuật
So sánh Vương triều Hồi giáo Đê-li và Vương triều Mô-gôn:
Sự thành lập:
Chính sách cai trị:
Vị trí:
- Vương triều Hồi giáo Đê-li:
+ Tồn tại phát triển hơn 300 năm, vương triều này có vai trò to lớn trong việc truyền bá và áp đặt Hồi giáo vào những cư dân theo Hinđu giáo. Mở ra sự tiếp xúc, giao lưu văn hóa phương Tây mà người A-rap mang đến. Bước đầu tạo ra sự giao lưu văn hóa Đông - Tây.
+ Đây cũng là thời kì mà các thương nhân Ấn Độ du nhập Hồi giáo đến một số nơi, một số nước ở Đông Nam Á.
- Vương triều Mô-gôn:
→ Là thời kì cuối cùng của chế độ phong kiến Ấn Độ. Vương triều Mô-gôn cũng có vị trí nhất định trong lịch sử Ấn Độ, nhất là giai đoạn của vua A-cơ-ba trị vì. Ông đã thi hành một số chính sách tích cực làm cho xã hội Ấn Độ ổn định, kinh tế phát triển, văn hoá có nhiều thành tựu mới. Nhiều công trình kiến trúc đã trở thành di sản văn hoá của nhân loại như lăng Ta-giơ Ma-han, lâu đài Thành đỏ.