Kể 1 câu chuyện về thiếu tôn trọng người khác ( ngắn thôi ạ)
2 câu trả lời
Vào một buổi sáng ngày chủ nhật,em đi chơi cùng với nhóm bạn của em.Tám giờ sáng là bắt đầu đi chơi.Đi đến khu vui chơi đầm sen và chơi các trò chơi như là hồ bơi ,tuột ván,...Khi đi bạn của em đụng trúng phải một anh lớn tuổi hơn bởi vì trông anh ấy rất cao,bạn em vì trong lúc tức giận đã chửi bới anh ta.Nhưng anh ấy vẫn cúi đầu xin lỗi.Lũ bạn em thấy vậy liền bắt bạn em xin lỗi lại và kéo bạn ấy qua một bên nói chuyện.Các bạn lớ em ko ngừng chỉ trích bạn này vì thái độ không đúng chuẩn mực vói người lớn.Bạn em đã nhận ra lỗi sai và thế là cả bọn tha lỗi cho nó và tiếp tục chs
Mik mới bị ban tuần sau mới quay lại
Cho mik nhé
Ở nước Mỹ, có giám đốc A của một xí nghiệp nhỏ cứ mãi bàn về vấn đề hợp tác với giám đốc B của một tập đoàn lớn khác, nhưng lần nào cũng thất bại. Lần này, giám đốc A lại từ phòng làm việc của giám đốc B đi ra, việc đàm phán hợp tác lại không thành.
Ông nhìn thấy bên đường có một cái cây nhỏ bị gió thổi ngã, thế là bèn đi qua đỡ cái cây đó dậy. Vì để tránh cho cái cây lại bị gió thổi ngã lần nữa, ông còn đặc biệt lấy từ trong xe một sợi dây để cố định cái cây.
Không ngờ được rằng, hành động đó của giám đốc A đã được tổng giám đốc trên lầu làm việc từ đầu đến cuối chứng kiến rõ ràng, chính là hành động vô ý này, đã cảm động tổng giám đốc B, hợp tác cuối cùng cũng đã đàm phán thành công.
Trong lúc ký kết hợp đồng, tổng giám đốc B nói rằng: “Cậu biết không? Điều cảm động tôi không phải là chuyện cậu đỡ cái cây nhỏ kia, mà là vì cái cây nhỏ, cậu đã đi một quãng rất xa để lấy sợi dây cố định nó lại. Trong lúc người khác cần sự giúp đỡ, nếu như một người có thể dưới tình huống người khác không biết chuyện, mà vẫn có thể hy sinh lợi ích của bản thân không một chút do dự, dẫu cho điều hy sinh chỉ là một chút xíu, cũng thật là quý hóa biết bao! Tôi thật sự không có lý do để không hợp tác với người như vậy, và người như vậy cũng không có lý do gì để mà không gặt hái được thành công!”.
Về sau, sự nghiệp của giám đốc A quả nhiên vì vậy mà càng ngày càng đi lên, càng làm càng lớn!
⇒ Bài học rút ra: Người ta thường chỉ nhìn bằng đôi mắt chứ ít ai cảm nhận bằng cả trái tim mình, ngây ngất trước sự hào nhoáng, mê mẩn trước sự bóng bẩy và bỏ quên đi cái vô cùng quý giá đó là “tấm lòng chân thành”. Và những ai chân thành thì chắc chắn sẽ nhận được phúc đức bởi vì “họ xứng đáng”. Từ đó chúng ta phải có đúc tính quý báu của con người - lòng tự trọng và sự tôn trọng người khác, có thế người khác mới không coi thường và tôn trọng mình hơn.