Hãy viết một đoạn văn nói về sự thay đổi của quê em bằng tiếng anh
2 câu trả lời
I haven't had a chance to visit my hometown for a long time. Today, after a hard school year, I was rewarded with a trip to my hometown by my parents. Wow! My hometown innovates too much!
From afar, looking back on your hometown like a colorful picture. Close to the village bamboo ranges, rice fields, ... Standing on the ceiling of her grandmother, she zoomed in to see the gentle Day River flowing year round. During the hot summer noises, we often waded into the river to wash our feet, hands and cool ourselves. The water like hugging the children to heart. The most crowded and crowded is at 6 - 7 am. At that time, the students went to school, the doctors went to work and the women went to the market on the wooden pontoon bridge connecting from river to river. In the river, the ship swept upside down. In front of you is a rice field. From the field like a green carpet, there are a few farmers visiting rice. Out, everyone praised this year's rice is really good. I heard her say: "Once upon a time this rice field was full of grass, one pole could only harvest nearly one quintal and now one pole could harvest three quintals of paddy rice. On the right side are the mountains, This mountain range rests up and down. The trees that grow around the mountainside look silky green. I went downstairs, just walked through the gate and stood on the village road. My mother said, "This road used to be dirt road, when it rained, the road was muddy, slippery like grease and had lots of potholes. That day, my mother went to school and fell all over. shirt, have to go home instead. " But now with the attention of the commune, my village road is covered with a concrete coat. On the two sides of the road in front of the row are the houses with thatched roofs, whenever it rains, it leaks. On that day, there was no electricity, every night at night, I turned on an oil lamp and closed the door indoors, afraid to go to my neighbor's house because it was too dark. But now the two sides of the road are lined with rising two-story houses. Electric light is on display. Antenna columns erect towering. Probably all over the country in our country, there are many places that have the same beauty and innovation as my hometown.
"If anyone does not remember homeland
Will not grow to be a person "
The song above kept ringing in my ears. I think growing up no matter how far I go, I can't forget where to bury vegetables, cut navel. Currently, sitting on the school chair, I think I will study well to grow up tomorrow, build my country more and more beautiful, so as not to assist in the upbringing of parents and teachers.
tạm dịch
Đã rất lâu rồi em không có dịp về thăm quê nội. Hôm nay, sau một năm học vất vả, em được bố mẹ thưởng một chuyến về quê chơi. Chao ôi! Quê em đổi mới nhiều quá!
Từ xa nhìn lại quê hương em như một bức tranh nhiều màu sắc. Đến gần là rặng tre làng, cánh đồng lúa,... Đứng lên trần nhà bà nội, em phóng tầm mắt nhìn dòng sông Đáy hiền hoà chảy quanh năm. Những trưa hè nóng bức, chúng em thường lội xuống dòng sông để rửa chân, tay và tắm mát. Dòng nước như ôm những đứa con vào lòng. Đông vui và tấp nập nhất là lúc 6 - 7 giờ sáng. Lúc đó là các bạn học sinh đi học, các bác đi làm và các cô đi chợ trên chiếc cầu phao bằng gỗ nối từ bờ sông này sang bờ sông kia. Ở dưới sông, tàu bè xuôi ngược. Trước mặt em là cánh đồng lúa. Từ xa cánh đồng như một tấm thảm màu xanh, lác đác có vài bác nông dân đi thăm lúa. Ra về, ai cũng khen lúa năm nay tốt thật. Em nghe bà kể rằng: "Xưa kia cánh đồng lúa này mọc toàn cỏ, một sào chỉ thu hoạch được gần một tạ thế mà giờ đây một sào có thể thu hoạch được ba tạ thóc. Phía bên phải em là những dãy núi, dãy núi này chồm lên dãy nọ. Những cây mọc quanh sườn núi trông xanh mượt. Em xuống dưới nhà, chỉ cần bước qua khỏi cổng là đã đứng trên con đường làng. Mẹ em nói: "Con đường này trước đây còn là đường đất, khi trời đổ mưa thì đường lầy lội, trơn như đổ mỡ và có rất nhiều ổ gà. Ngày ấy, mẹ đi học toàn bị ngã, nước bắn bẩn hết quần áo, phải về nhà thay". Thế mà giờ đây được sự quan tâm của xã, con đường làng em đã được khoác trên mình một tấm áo bê tông.
Hai bên đường trước dãy là những ngôi nhà mái tranh vách đất, cứ lúc mưa là lại bị dột. Ngày ấy cũng chưa có điện, cứ đến chập tối là thắp đèn dầu và đóng cửa ở trong nhà, ngại sang nhà hàng xóm chơi vì trời tối quá. Thế mà giờ đây hai bên đường san sát những ngôi nhà hai tầng mọc lên. Đèn điện được thắp sáng trưng. Những cột giàn ăng ten dựng lên cao ngất. Chắc hẳn ở khắp các miền quê trên đất nước ta, có rất nhiều nơi có cảnh đẹp và sự đổi mới giống như quê em
"Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người"
Câu hát trên cứ văng vẳng bên tai. Em nghĩ lớn lên dù có đi đâu xa, em cũng không thể quên nơi chôn rau, cắt rốn. Hiện nay, đang ngồi trên ghế nhà trường em nghĩ sẽ học tập giỏi để mai này lớn lên, xây dựng quê hương em ngày càng giàu đẹp, để không phụ công lao dưỡng dục của cha mẹ và thầy cô.
My village is, it's changing and becoming more modern day by day. In the past, my hometown was very poor, everyone went to work all day to have money to spend for their lives. But today, things have grown, there are textile factories. People like to work from home through technology. Children are focused on learning more. But it also had a bad thing, land was used to build buildings. Children lose their play space. I hope my village will flourish but not harm the people.