hãy viết một đoạn văn (khoảng 200 chữ) trình bày suy nghĩ của anh/chị về hậu quả của việc không làm chủ cuộc sống của con người.
2 câu trả lời
Trong cuộc sống, việc sống không làm chủ cuộc sống của mình sẽ đem đến rất nhiều tác hại khác nhau cho chính người đó. Thật vậy, thái độ sống phụ thuộc, dựa dẫm và lệ thuộc sẽ dẫn đến cuộc sống không tự chủ và ít có cơ hội bứt phá, thành công hơn. Đầu tiên, thái độ sống phụ thuộc sẽ dẫn đến hậu quả của việc luôn phải sống dưới cái bóng của người khác. Con người không làm chủ được cuộc sống của mình sẽ trở nên bị động, chậm chạp và lười nhác, khó mà tạo được bứt phá trong công việc. Chẳng những thế, con người sống dưới cái bóng của người khác thường sẽ bị coi thường và không được tôn trọng. Thứ hai, thái độ sống không làm chủ cuộc sống của chính mình sẽ trở thành gánh nặng cho những người xung quanh. Những người xung quanh không chỉ phải lo cho bản thân họ mà còn phải đeo vác thêm trách nhiệm nuôi sống những người chưa tự làm chủ được cuộc sống của mình. Cuối cùng, việc sống không làm chủ cuộc sống của chính mình sẽ dẫn đến 1 tương lai bị động, khó thành công và không tạo được bứt phá. Trên thực tế, những tấm gương thành công chính là những người chủ động trong công việc, chủ động đi tìm những giải pháp và con đường đi trên hành trình sự nghiệp của mình. Nếu như một cá nhân cứ luôn núp dưới sự che chở của người khác thì khó có thể thành công và bước ra khỏi vùng an toàn của bản thân. Theo em, mỗi cá nhân cần ý thức được việc tự chủ, tự lập trong cuộc sống của mình để có 1 cuộc sống độc lập, để tạo nền tảng cho những bứt phá khác trong cuộc sống. Tóm lại, việc sống không tự chủ sẽ mang đến rất nhiều tác hại cho chính người đó.
Khi không làm chủ được mình, người ta sống theo phản ứng bản năng hơn là sự điều khiển của ý thức qua việc quản lý tâm ý và hành vi. Thông thường khi ấy, người nguyên tắc nhất cũng dễ vi phạm những quy tắc mà bình thường họ tự lập ra và nghiêm túc thực hiện.
Luật lệ, xét cho cùng, là phạm vi chúng ta xác định để tự mình thể hiện đầy đủ nhân vị làm ‘người’; vượt qua ngưỡng ấy, chúng ta tự hạ thấp nhân cách của mình và đôi khi phải chuốc họa vào thân. Ví như người đi đường, một khi không làm chủ được mình, thay vì đi bên phải và đi đúng làn dành cho phương tiện mình đang điều khiển theo luật định khi tham gia giao thông, họ lại đánh võng vòng vèo từ bên phải sang bên trái; thế là họ va quẹt vào người đi ngược chiều và gây ra tai nạn, rước họa cho mình và gieo khổ cho người
Khi không làm chủ được mình, người ta như đang quờ quạng trong tăm tối và si mê đến ngu xuẩn, đem cả thân và tâm giao cho bản năng sai khiến rồi hành động liều lĩnh, nói năng thiếu sự kiểm soát của ý thức, đến khi tỉnh táo trở lại thì mọi chuyện e đã quá muộn màng. Người không làm chủ được mình dễ dàng sa ngã vào các tệ nạn xã hội, các trò đỏ đen may rủi có sức hấp dẫn và có tính gây nghiện ghê gớm, đến mức phải tan cửa nát nhà, gia sản tiêu tan, sự nghiệp không còn, hôn nhân đổ vỡ, người thân phân tán, gia đình điêu đứng v.v. vẫn không biết dừng lại. Đến lúc tỉnh trí, cảm giác ân hận choán hết tâm hồn, nhưng cũng không thể giải quyết được hậu quả vì không ai có thể quay ngược thời gian để thay đổi một quyết định sai lầm trong quá khứ.
Khi làm chủ tự thân, chúng ta trọn quyền quyết định vận mệnh của đời mình. Hạnh phúc tuyệt vời là đây!