GIÚP MIK VS MIK CẦN GẤP LẮM Đề: Kể lại một câu chuyện mà em đã đọc, nghe từ sách ( báo, đài…) về LÒNG NHÂN ÁI.(Tự sự kết hợp với miêu tả và biểu cảm) Lưu ý : Học sinh chọn ngôi kể thích hợp (em hoặc tôi ) Xác định và lựa chọn thứ tự kể thích hợp (kết hợp giữa tự sự miên tả biểu cảm ) 1.Mở bài - Giới thiệu câu chuyện mà em định kể ,nêu rõ câu chuyện được đọc từ đâu hoặc chứ kiến ở khi nào? (nếu lấy trên báo thì trích dẫn tên báo cụ thể) Ví dụ : Cuộc sống của chúng ta có muôn vàn điều tốt đẹp. Trong đó có những thứ vô cùng quý giá, cần được trân trọng, không có bất cứ thứ gì có thể đong đếm hoặc mua bằng tiền được. Đó là lòng nhân ái, tình thương của con người dành cho nhau. Đặc biệt, trong thời gian qua đã xảy ra 1 đại dịch toàn cầu thế giới đó là đại dịch “Covid 19” khiến cho mọi người lo lắng, bất an, cuộc sống gặp nhiều khó khăn, bất hạnh, nhưng chính lúc này em mới nhận thấy được tinh thần “tương thân tương ái” - truyền thống tốt đẹp của dân tộc ta. Câu chuyện em đã được chứng kiến gần đây mà em sắp kể là 1 câu chuyện mang tới rất nhiều ý nghĩa về lòng nhân ái đã để lại cho em rất nhiều ấn tượng và cảm xúc mà em sẽ không bao giờ quên được . 2.Thân bài : *Tóm tắt nội dung câu chuyện (kết hợp miêu tả ,biểu cảm kể lại những chi tiết cảm động về lòng nhân ái ) -Lời dẫn vào câu chuyện: (Các con có nhiều cách để dẫn vào truyện, sao cho phù hợp với câu chuyện mình kể) +Đây là một đại dịch rất nguy hiểm khiến bao nhiêu người phải mất mạng, gây ra những ảnh hưởng về vật chất lẫn tinh thần của rất nhiều người +Nhiều gia đình mất đi những người mà mình yêu thương đó là một mất mát rất lớn gây ảnh hưởng về tinh thần của rất nhiều gia đình +Còn có những gia đình còn không có tiền mua nổi gói mì và còn phải thiếu mấy tháng tiền trọ vì thất nghiệp ⇨ Rất cần sự quân tâm giúp đỡ của các nhà hảo tâm, các mạnh thường quân. -Kể câu chuyện đã chứng kiến: ( miêu tả hình ảnh ,vóc dáng gương mặt, cử chỉ, lời nói của chị trong quá trình làm công việc. Đồng thời bày tỏ cảm xúc của mình khi chứng kiến) +Và em đã được chứng kiến một người chị đi làm tình nguyện viên giúp đỡ mọi người để lại cho em rất nhiều ấn tượng đẹp (khái quát tên, độ tuổi, hình dáng,….. => Miêu tả 1 cách khái quát tổng thể) +Hằng ngày chị ấy phải chạy khắp nơi để đưa lương thực tới mọi người, giúp đỡ mọi người test nhanh và còn phải chịu nắng trực chốt. +Khi tới khu em để thực hiện nhiệm vụ chị ấy rất tận tình và ân cần giọng nói ngọt ngào cùng với hàng động nhẹ nhàng với mọi người +Chị ấy đã đặc biệt giúp đỡ một cụ gần nhà em, khi nghe bà ấy bị bệnh nhưng phải sống đơn côi một mình gương mặt chị đầy sự thương xót và ánh mắt long lanh đầy sự thương cảm +Để giúp đỡ bà chị đã mua rất nhiều thức ăn bổ dưỡng để biếu bà,hằng ngày chị luôn tới để thăm hỏi. +Có những hôm vì mãi chăm lo giúp đỡ dân mà chị đã quên luôn việc phải lo cho bản thân vì đại dịch mà họ phải cực khổ rất nhiều +Cho dù khó khắn gian khổ là thế nhưng chị ấy vẫn hết lòng tận tình giúp đỡ nhưng không một lời than vãn vì dân vì nước cứu khỏi đại dịch nguy hiểm. -Giá trị của công việc chị làm mang lại: ( Các con chú ý thể hiện cảm xúc của bản thân – biểu cảm) +Những công lao mà chị mang lại đã được đền đáp rất xứng đáng ,hiện nay đại dịch đã suy giảm đi khá nhiều +Nhiều tiệm tạp hóa , nhà máy đã được mở cửa đi lại cũng dễ dàng hơn +Tuy đại dịch đã suy giảm mọi người đã được đi lại mua sắm bình thường nhưng hằng tuần chị ấy vẫn tới đây để biếu quà và cũng như thăm hỏi bà khiến bệnh tình của bả đã được cải thiện rất nhiều +Nhờ vào sự hòa đồng và tấm lòng nhân ái của chị mà chị được rất nhiều người dân yêu mến. *Ý nghĩa câu chuyện - Câu chuyện đã làm cho rất nhiều người phải cảm động về tình cảm sâu sắc của những người anh hùng có tấm lòng nhân ái vì nước ,vì dân giúp nước vượt qua đại dịch - Câu chuyện giúp em hiểu rõ hơn về lòng nhân ái và biết ơn những người anh hùng giúp đỡ dân trong đại dịch . 3.Kết bài - Nêu cảm nhận của em sau khi đọc bài báo (nêu ra suy nghĩ của bản thân về lòng nhân ái) - Liên hệ với bản thân . (Làm bài văn dài 4-5 trang giấy)

1 câu trả lời

Một trong những vẻ đẹp về nhân cách của con người đó là vẻ đẹp của một trái tim nhân hậu. Và có lẽ, sống trong cuộc đời này, trái tim nhân hậu là điều cần thiết trong mỗi con người. Mình từng nghe một câu chuyện cảm động về trái tim nhân hậu của người mẹ, hôm nay mình sẽ kể lại cho các bạn nghe câu chuyện đó. Đó là Nam, một cậu học sinh năm đó lên 9 tuổi. Cuối kỳ học, cô giáo phát giấy mời phụ huynh lên họp để sơ kết lại tình hình lớp học trong học kỳ vừa qua. Nam rất sợ rằng mẹ sẽ nhận lời mời đó đến lớp họp, cậu ấy sợ không phải vì kết quả học tập yếu bởi cậu luôn là học sinh chăm ngoan, học giỏi của lớp, mà cậu ấy sợ vì lo lắng rằng bạn bè và cô giáo chủ nhiệm sẽ nhìn thấy mẹ, bởi từ trước em nay họ chưa từng nhìn thấy mẹ Nam bao giờ.   Và rồi, rốt cuộc cái ngày ấy cũng đã đến, cậu cùng mẹ đến lớp và lòng cậu thấy xấu hổ vô cùng. Bạn biết không, Nam đã xấu hổ vì vết sẹo rất lớn che gần hết nửa khuôn mặt vốn xinh đẹp và hiền lành của mẹ cậu ý. Chưa bao giờ Nam hỏi tại sao mẹ lại có vết sẹo ấy nhưng trong cậu luôn mặc cảm về nó như một điều gì đó không tốt đẹp đối với cậu và cả mẹ cậu. Song, trái ngược lại với những gì cậu lo lắng và xấu hổ, mọi người trong buổi họp đều cảm nhận được vẻ đẹp tự nhiên và dịu dàng, phúc hậu tỏa ra từ khuôn mặt của người mẹ. Còn Nam, cậu ấy cứ nép vào một góc của lớp để che dấu đi sự xấu hổ của mình, khi đang nép thì cậu nghe được cuộc trò chuyện giữa cô giáo với mẹ: - Vết sẹo trên mặt khá lớn chị nhỉ, làm sao mà chị bị như vậy ạ? Cô giáo hỏi người mẹ bằng một sự chân thành. Mẹ Nam trả lời: - Như thế này cô ạ, năm đó con em còn bé, cu cậu ở trong phòng thì không biết nghịch gì mà lửa bốc lên cao. Vừa hét lên cầu cứu bà con vừa chạy vào thì thấy cái thanh xà trên mái đang rơi xuống, lúc này sợ hãi quá nhưng vì lo cho con nên em lấy người ra đỡ thành xà kẻo nó rơi xuống chỗ con ngồi. Lúc đó, em ngất xỉu luôn vì không biết gì, khi tỉnh lại được mọi người kể có bộ đội cứu hoả em giúp hai mẹ con thoát khỏi đống lửa.  Rồi người mẹ đưa tay lên chạm vào vết sẹo trên má ấy, dịu dàng bảo: - Vết sẹo này gắn bó với em từ lúc ấy đến giờ cô ạ, không chữa được nó đâu. Nhưng em cũng chẳng bao giờ hối tiếc về những điều mình đã làm hôm đó. Khi nghe đến đây, Nam xúc động vô cùng, mẹ vị tha và hy sinh vì cậu quá nhiều. Bấy lâu nay, cậu chỉ biết đến cảm giác của mình mà không hề để tâm nhiều đến những điều mà mẹ đã trải qua. Cậu bé ấy đã chạy đến ôm lấy mẹ, nước mắt lưng tròng trong hạnh phúc. Cậu nắm chặt lấy bàn tay của mẹ suốt buổi họp hôm ấy. Bạn biết không, khi mình nghe câu chuyện này, mình lại càng thương mẹ mình hơn. Và mình càng hiểu được rằng, mọi người mẹ trên đời này đều tuyệt vời như thế. Họ đã dành tất cả sự yêu thương và những điều đẹp đẽ nhất cho con của mình.