Em cần ghi câu chuyện Ba lưỡi rìu theo trình tự thời gian,mong thầy cô giúp đỡ em ạ Em cảm ơn trước đến thầy cô nhìu ạ. Trần Ngọc Hân,TH Ngô Gia Tự,Đà Nẵng.

2 câu trả lời

- Em ghi lại câu chuyện dựa trên những sự việc chính sau:

+ Một chàng tiều phu đang đốn củi thì lưỡi rìu bị văng xuống sông

+ Một cụ già hiện ra hứa sẽ vớt giúp

+ Lần thứ nhất, cụ vớt lên một lưỡi rìu bằng vàng

+ Lần thứ hai, cụ vớt lên một lưỡi rìu bằng bạc

+ Lần thứ ba, cụ vớt lên một lưỡi rìu bằng sắt

+ Cụ già khen chàng trai thật thà và tặng chàng cả ba lưỡi rìu

- Phần kể chuyện tham khảo:

Xưa ở một khu rừng nọ có chàng tiều phu nghèo, quanh năm suốt tháng chăm chỉ đốn củi mưu sinh. Gia sản của chàng chỉ có duy nhất một lưỡi rìu bằng sắt là đáng giá. Sáng hôm ấy, chàng tiều người để trần, thân hình vạm vỡ, quấn khăn mỏ rìu đang hăng say đốn củi thì chẳng may lưỡi rìu bị tuột khỏi cán văng xuống sông. Anh chàng buồn rầu than rằng: “Cả nhà ta chỉ trông vào lưỡi rìu này. Nay mất rìu thì sống thế nào đây?”

Chàng tiều phu ngồi than trách số phận của mình thì bỗng nhiên có một cụ già râu tóc bạc phơ, đôi mắt sáng và hiền hậu hiện lên. Cụ mỉm cười và từ tốn hỏi anh chàng:

- Cháu có chuyện gì mà buồn bã vậy?

- Thưa cụ, nhà cháu nghèo lắm, cháu chỉ có một lưỡi rìu làm kế sinh nhai, kiếm sống qua ngày vậy mà giờ cũng không còn nữa. Vì cháu sơ ý nên đã làm văng lưỡi rìu xuống sông rồi.

- Tưởng chuyện gì, cháu đừng buồn nữa, ta sẽ giúp cháu vớt lưỡi rìu lên.

Chàng trai mừng mỡ, chắp tay cảm tạ ông cụ hiền lành lại tốt bụng.

Nói vậy, cụ già bèn lặn xuống sông tìm lưỡi rìu cho chàng trai. Một lát sau cụ già ngoi lên trên tay cầm một lưỡi rìu bằng vàng sáng chói lóa.

- Lưỡi rìu của con đây phải không?

Chàng tiều phu nhìn lưỡi rìu trên tay ông cụ, gương mặt buồn bã, thật thà xua tay đáp:

- Đây không phải lưỡi rìu của con ạ.

Lần thứ hai, cụ già lại lặn xuống dưới sông tìm rìu. Lần này, ông cụ ngoi lên với một lưỡi rìu bằng bạc sáng lấp lánh trên tay.

- Lưỡi rìu này của con chứ?

Nhìn lưỡi rìu bằng bạc, chàng trai vẫn xua tay, giọng buồn rầu đáp:

- Lưỡi rìu này cũng không phải của con ạ.

Lần thứ ba cụ già ngoi lên mặt nước với một lưỡi rìu sắt, mỉm cười hỏi chàng trai:

- Lưỡi rìu này của con phải không?

Chàng trai lúc này mới mừng rỡ reo lên:

- Đây mới chính là lưỡi rìu của con

Ông cụ đưa cho chàng cả ba lưỡi rìu, xoa đầu chàng tiều phu nghèo khổ, ánh mắt trìu mến nói với chàng trai rằng:

- Con là một chàng trai trung thực và thật thà. Ta tặng cho con cả ba lưỡi rìu này.

Chàng trai cảm tạ ông cụ, đỡ lấy ba lưỡi rìu. Khi chàng còn đang cúi xuống cảm tạ ông cụ thì ông cụ đã biến mất từ khi nào.

Ngày xưa, có một anh tiều phu rất hiền lành, thật thà và chịu khó làm ăn. Với cây rìu, cán tròn bằng gỗ cứng, lưỡi rìu thép sắc bén, ngày ngày anh vào rừng đốn củi kiếm sống.

Một hôm, anh vung tay đốn cây, bất ngờ lưỡi rìu văng xuống sông. Anh đang ngẩn ngơ nhìn xuống nước thì thấy một cụ già hiện lên râu tóc bạc phơ, khoác chiếc áo choàng màu xanh, gương mặt hồng hào phúc hậu. Nghe anh kể lại chuyện mất rìu, cụ già nhìn anh thông cảm, rồi nói:

- Lão có thể vớt lưỡi rìu giúp anh.

Cụ để nguyên cả quần áo nhảy xuống sông ngụp lặn. Trong nháy mắt, cụ giơ lên trước mắt anh tiều phu một cái lưỡi rìu bằng vàng sáng choé.

- Có phải rìu của anh không? - Cụ già khẽ hỏi.

- Thưa cụ, lưỡi rìu này không phải của cháu.

Cụ lại lặn xuống đáy sông, lát sau cụ đưa lên một lưỡi rìu bằng bạc sáng lấp lánh. Cụ lại hỏi:

- Chắc đây là cái rìu quý báu của anh?

- Thưa cụ, lần đầu tiên trong đời, cháu mới nhìn thấy cái rìu này.

Cụ già nở một nụ cười.

Cụ già lại lặn xuống mò. Lúc sau, cụ giơ lên cái lưỡi rìu bằng thép. Anh tiều phu vừa nhìn thấy vội reo lên:

- Đây là lưỡi rìu của cháu. Cụ cho cháu xin.

Cụ già bước lên bờ. Cụ đưa cả ba lưỡi rìu cho anh và nói: “Anh xứng đáng nhận cả ba lưỡi rìu này". Anh đưa tay đón, run run, miệng mấp máy nói: "Cháu cảm ơn ông"... Cụ già đã biến mất từ bao giờ.