đóng vai ông Hai kể lại truyện ngắn Làng(kh chep mang)

1 câu trả lời

Tôi là Hai, nay vì chiến tranh nên tôi phải đi tản cư cùng gia đình. Tuy vậy nhưng tôi vẫn luôn theo dõi tình hình của Việt Nam. Có lần tôi đã định ở lại Làng làm du kích khi Pháp đánh chiếm Việt Nam. Nhưng vì tuổi cao, và vì vợ con nên tôi buộc phải rời Làng để đi tản cư.

 Ở nơi tản cư, tôi ở tại cái nhà trọ của một bà mụ đáng ghét. Ở đấy, thú vui duy nhất của tôi là đi nghe ngóng tin về cuộc kháng chiến, mỗi lần nghe tin về ngôi Làng của mình đã cống hiến cho tổ quốc như thế nào, tôi cảm giác lòng vui sướng biết bao. Tôi vui vì Làng mình có dũng sĩ, Làng mình có những anh hùng kháng chiến cứu nước.

 Nhưng rồi một ngày, đang đi trên đường, tôi chợt nghe một tin dữ. Làng Dầu, Làng Dầu của tôi đã đi theo bọn Tây. Tôi cũng đâu dám tin, nhưng những lời của họ, những câu chửi những tên Việt gian của họ làm tôi phải tin. Tôi chỉ có thể cúi đầu, lủi thủi về nhà. Về nhà, khi chưa kịp hết buồn tôi lại gặp mụ chủ, mụ ta đuổi gia đình tôi đi chỉ vì Làng của chúng tôi đi theo Tây. Nhưng may vì lời nói của vợ tôi nên chúng tôi được ở lại thêm vài ba bữa. 

 Tôi ngồi thờ thẫn nhìn vào khoảng không, ngồi lặn trong góc tường. Nghĩ thầm chẳng còn nơi để đi, nếu về Làng thì cũng là Việt gian, phản bội Cụ Hồ. Nhưng cũng yêu nước, cũng muốn đi đánh giặc cùng Cụ Hồ. Tôi cứ buân khuân mãi, khi nghĩ đi nghĩ lại giữa hai thứ quan trọng của tôi. Tôi đau lắm nhưng vẫn quyết theo cụ Hồ, thốt lên một câu: "Làng thì yêu thật, nhưng Làng theo tây mất rồi thì phải thù."

 Tôi là người nông dân Việt Nam trong Cách mạng tháng Tám, có lòng yêu tha thiết, hoà vào tình yêu nước thiêng liêng, sâu sắc. Tôi sẽ sẵn sàng hi sinh tất cả cho tổ quốc, kể cả ngôi nhà, hay cả ngôi Làng yêu dấu. Tôi hi vọng mình sẽ là một tấm gương tốt cho các thanh, thiếu niên và những nười yêu đất nước Việt Nam.

______________________________

Nếu có gì sai hay muốn thêm bớt nói Lin chứ đừng BC nhe.

Bài khá phèn

Chúc chủ tus học tốt

Xin CTLHN!

@Mrlin0112

Câu hỏi trong lớp Xem thêm

ĐỀ 1: Đọc văn bản sau và thực hiện các yêu cầu cho dưới: Ngày mai mình sẽ dậy sớm tập thể dục, ngày mai mình sẽ học tiếng Anh,…ngày mai và ngày mai nhưng không biết là ngày mai nào. Đấy là “căn bệnh” khó chữa của nhiều người trẻ hiện nay. Trao đổi vấn đề này, anh Lê Đình Hiếu (tốt nghiệp thủ khoa Trường Đại Học California, Los Angeles UCLA; Forbes Under 30 năm 2016) cho rằng với cá nhân từng người trẻ Việt Nam trong thời kì 4.0, “căn bệnh” này thực sự nguy hiểm và ảnh hưởng nghiêm trọng đến tương lai của các bạn. “Vì sao? Vì thời đại mà các bạn đang sống là thời đại của sự năng động, cập nhật liên tục, nên nếu chậm tay thì cơ hội sẽ vụt mất ngay (…), anh Hiếu chỉ ra. Theo anh Hiếu sinh viên Việt Nam hoàn toàn có đủ năng lực để thực hiện hóa ý tưởng của các bạn, tuy nhiên cái cách mà các bạn triển khai ý tưởng lại khiến người ta lo lắng. (…) Anh Hiếu cũng cho rằng để chữa bất kỳ căn bệnh nào đều cần hai yếu tố là phương pháp tác động từ bên ngoài và ý chí tinh thần từ cá nhân bên trong. Xét về góc độ giáo dục, các bạn trẻ đang thiếu những kỹ năng sắp xếp công việc, quản lí thời gian,…việc không quản lí quỹ thời gian của mình đúng cách cũng là một nguyên nhân khiến các bạn lúc nào cũng cảm giác mình không đủ thời gian thực hiện tất cả mọi việc trong một ngày mà cứ chần chừ ngày này qua ngày khác. (…) Nhưng về bản chất vẫn là ý chí và tinh thần của chính bản thân. (…)Nếu như không muốn tự làm hại bản thân, tự tước bỏ những cơ hội quý giá thì ngay từ bây giờ các bạn có sẵn sàng nghiêm túc với bản thân và thôi nuông chiều cảm xúc? Và hôm nay bạn đã làm hết được những điều mà ngày hôm qua mình hứa sẽ làm? (Lần lữa -“căn bệnh” khó chữa của người trẻ - Hoa Nữ) Câu 1: Xác định phương thức biểu đạt chính. Câu 2: Theo bài viết, nguyên nhân chủ yếu nào đã khiến giới trẻ nảy sinh “căn bệnh” lần lữa rất khó chữa? Câu 3: Vì sao Lê Đình Hiếu cho rằng việc chưa “sẵn sàng nghiêm túc với bản thân” và “nuông chiều cảm xúc” sẽ khiến giới trẻ “tự làm hại bản thân, tự tước bỏ những cơ hội quý giá”?

4 lượt xem
2 đáp án
21 giờ trước