Đọc đoạn trích sau đây để trả lời câu hỏi: “ (1) - Ba…a…a…ba ! (2) Tiếng kêu của nó như tiếng xé, xé sự im lặng và xé cả ruột gan mọi người, nghe thật xót xa. (3) Đó là tiếng “ba” mà nó cố đè nén trong bao nhiêu năm nay, tiếng “ba” như vỡ tung ra từ đáy lòng nó, nó vừa kêu vừa chạy xô tới, nhanh như một con sóc, nó chạy thót lên và dang hai tay ôm chặt lấy cổ ba nó. (4) Tôi thấy làn tóc tơ sau ót nó như dựng đứng lên. (5) Nó vừa ôm chặt lấy cổ ba nó vừa nói trong tiếng khóc: (6) - Ba ! (7) Không cho ba đi nữa ! (8) Ba ở nhà với con ! (9) Ba nó bế nó lên. (10) Nó hôn ba nó cùng khắp. (11) Nó hôn tóc, hôn cổ, hôn vai và hôn cả vết thẹo dài bên má của ba nó nữa…” Câu 1: Từ nội dung đoạn đọc hiểu trên , em hãy kể lại một câu chuyện về tình cha con ( mẹ con hoặc người thân) về ngày đầu tiên em trường học trực tiếp sau những ngày nghỉ dịch.
1 câu trả lời
Buổi học trực tuyến đem lại cho em những cảm giác thật hàp hứng và mới mẻ. Lớp học giờ đây đã hoàn toàn khác, không phải bảng xanh, bàn ghế kê san sát nhau như trước đây. Thay vào đó là không gian quanh nhà, với bảng chính là chiếc màn hình máy tính. Lớp học của em vẫn bắt đầu như thường lệ, các tiết học vẫn được thầy cô giáo sắp xếp thật đầy đủ và cố định cho học sinh.
. Đối với tôi , kỉ niệm ấy đặc biệt lắm ! Bởi kỉ niệm ấy gắn bó với bạn bè , thầy cô và mái trường thân yêu của tôi . Và điểm đặc biệt nhất của nó chính là chúng tôi không thể gặp trực tiếp nhau để học tập và nói chuyện . Xa mặt nhưng không cách lòng ! Kỉ niệm ấy khiến cho tôi nhận ra rằng dù tôi không thể đi học , không thể đến trường gặp gỡ thầy cô và bạn bè nhưng tôi vẫn cảm nhận được tình cảm yêu quý , sự đoàn kết của lớp tôi và sự dạy bảo tận tình của thầy cô . Tuy học online nhưng tôi thật vui biết bao ! Tôi vẫn được gặp bạn bè và thầy cô qua màn hình nhỏ . Chao ôi , giữa dịch bệnh căng thẳng , phải ở nhà vô cùng cô đơn mà vẫn được gặp gỡ các bạn mình thì còn gì bằng ?
Thời học sinh qua thật mau . Trong thời điểm như lúc này , kỉ niệm học online ấy thật có ý nghĩa đối với tôi . Nó như nhắc nhở tôi phải biết trân trọng , nâng niu những thứ mà hiện tại mình được hưởng bởi có lẽ lúc nào đó những thứ ấy cũng sẽ trôi qua như kỉ niệm thời học sinh THCS những năm cuối cấp của tôi .
.Cô dạy cũng hiền hậu một cách lạ kì ,do là học online sẽ phải cần tính tự giác cao nên cô luôn bắt học sinh bật cam.Cô dạy kĩ từng chi tiết một ,lâu lâu cô còn kêu hỏi các bạn không hiểu chỗ nào để cô còn giảng lại.Học như thế này em có cảm giác tiếp thu hơn.Nhưng nhớ trường ,nhớ bạn ,nhớ những giờ ra chơi hay những giờ học ngồi cùng với mấy đưá bạn ,em lại cảm thấy muốn đi học trở lại hơn.Sau hai tuần học trựuc tuyến ,em rất muốn Covid đi thật xa để các em học sinh được đến trường.
`#` `Tranhoang40860`