Đề: kể 1 kỉ niệm sâu sắc khiến em nhớ mãi Bài văn có các yếu tố: miêu tả, miêu tả nội tâm, đối thoại, độc thoại, nghị luận ( bài văn có đủ các yếu tố nha!!! ) Cần những bạn chuyên Văn ạ!

1 câu trả lời

 Trong cuộc sống , chúng ta không thể thiếu những cảm xúc , từ những cảm xúc đó đã cho tôi biết bao trải nghiệm vui , buồn . Mỗi trải nghiệm là một bài học quý giá nó giúp tôi trưởng thành hơn , dũng cảm và mạnh mẽ hơn rất nhiều . Tôi có một trải nghiệm sâu sắc với thầy cô giáo dạy tôi ở tiểu học mà tôi chẳng thể nào quên được . 
  Chuyên xảy ra vào cuối tháng 1 , năm tôi mới chỉ học lớp 4 . Tôi nhớ mãi tiết kiểm tra văn hôm ấy , có lẽ đó là giấy phút xấu hổ nhất cuộc đời tôi  từ trước tới nay . Sáng hôm đó m tôi đã dạy từ rất sớm để chuẩn bị đi học vì biết hôm nay cô giáo sẽ trả bài kiểm tra văn hôm trước . Tôi háo hức tới trường . Tiếng trống báo hiệu đã đớn giờ học bắt đầu , cô gióa từ từ bước vào lớp và nói : " Hôm nay cô sẽ trả bài kiểm tra văn nhé ! " . Cô đến chỗ tôi và đặt bài kiểm tra của tôi xuống bàn , sắc mặt của cô có vẻ không được vui lắm . Tôi cúi xuống nhìn bài kiểm tra . Trời ơi một điểm 5 to tướng với lời phê đọc kỹ đề bài trước khi trả lời  màu đỏ chót . Tôi choáng váng , tim đập thình thịch , không thể tin nổi nữa . Tôi cố lấy lại tinh thần và nhanh tay cất bài làm của mình vào trongcawjp sách . Các bạn xung quanh tôi ai cũng tươi cười và vui vẻ khoe cho nhau bài của mình  . Lúc đó tôi mới nhớ đến là cô giáo vẫn chưa đi và cô nhìn tôi chằm chằm , cô nói : " Cuối giờ em ở lại lớp với cô , cô có ít việc muốn trao đổi với em " . Người tôi toát lên đầy mồ hôi của nỗi lo âu nhưng tôi vẫn tỏ ra bình tĩnh , nói : " vâng ạ " . Càng nghĩ tôi càng cảm thấy xấu hổ , toi lấy lại bài kiểm tra của mình và cúi gằm mặt xuống xem lại bài làm một lần nữa .
  Đến cuối giờ , tôi ở lại lớp với cô đợi khí các bạn về hết ttooi mới dám bước lên bục giarngnoiw cô đang ngồi và nói :" Cô cứ mắng và phạt em ddi ạ , tại em chủ quan không đọc kỹ đề bài nên bị điểm kém nhất lớp ." Tôi cúi gầm mặt xuống không dám nhìn cô . Cô hiền từ đáp lại :" Em biết lỗi sai của mình là tốt rồi , lần sau phải cẩn thật hơn em nhé , ai cũng dã từng mắc phải sai lầm quan trọng là ta biết nhìn nhận và sửa sai nó như thế nào ". Tôi òa khóc ôm trầm lấy cô .
    Về đến nhà tôi đã dũng cảm dơi bài kiểm tra của mình cho bố mẹ xem . Bố mẹ không hề trách mắng gì tôi mà còn ân cần chỉ bảo tôi một cách nhẹ nhàng , bố mẹ nói :" Thất bại là mẹ thành công , lần sau cố gắng nhiều hơn con nhé ! " Nhờ những lời nói của cô giáo và bố mẹ đã thấm thía rất nhiều trong tôi . Sâu trải nghiệm đó đã dạy tôi biết bao bài học quý giá và sau lần đó thì tôi đã mang về rất nhiều điểm 9 , điểm 10 cho bố mẹ và cô giáo vui lòng . Tôi kể lại câu chuyện này cũng là để nhắc nhở bản thân mình rằng làm gì cũng phải suy nghĩ cho thật kĩ .
        @maiaanh gửi ạ , xin lỗi bn vì mik ngâm slot mấy tiếng :>

Câu hỏi trong lớp Xem thêm