Christopher Columbus Christopher Columbus was born in 1451 in Italy. Columbus knew the earth was round, and he wanted to find a shorter sea route to India by going west. He needed ships, men and money to make the long trip. The King and Queen of Spain agreed to help him. They hoped he would find lots of gold, which would make their country rich. They gave him three ships. They were the Nina, the Pinta and the Santa Maria. On October 12th 1492, the three ships arrived at an island, which the Lucayans called Guanahani. Life changed this day for the Lucayans. They had never seen anything like it before. They hid in the bushes and watched. Men with white faces landed on their island. Their bodies were covered with strange clothes. The locals did not understand the language the white people spoke. Christopher Columbus planted a long pole with the flag on the beach. Then, he renamed the island San Salvador. Shortly after, the Lucayans were taken away from their homes and their land by the Spanish people. A few years later, other Spanish ships came. Soon very few Lucayans were left. Question 1. When did Christopher Columbus arrive in The Bahamas? A. 1942 B. 1451 C. 1492 2. What did he rename the island of Guanahani to? A. Cat Island B. Eleuthera C. San Salvador 3. Which country did Columbus and his men come from? A. Italy B. Spain. C. The Bahamas D. The United States of America 4. Who helped Christopher Columbus get his ships? A. He bought the ships himself B. The King and Queen of England C. The Prime Minister of The Bahamas D. The King and Queen of Spain 5. How did the Lucayans felt when they saw the Spaniards? A. They were scared B. They were happy C. They were excited D. They were hungry 6. Name the three ships that Christopher Columbus had. __________________________________________________________________________ 7. Drag and drop the numbers 1 - 4 to put the events in the order that they happened in the story? _________ Many Lucayans were killed and some were made slaves. _________ Christopher Columbus renamed the island. _________ Christopher Columbus planted a flag. _________ The Spaniards took the Lucayans from their homes.

2 câu trả lời

Dịch bài :

Christopher Columbus sinh năm 1451 tại Ý. Columbus biết trái đất hình tròn, và ông muốn tìm một con đường biển ngắn hơn đến Ấn Độ bằng cách đi về phía tây. Anh ta cần tàu, người và tiền để thực hiện chuyến đi dài. Nhà vua và Hoàng hậu Tây Ban Nha đã đồng ý giúp đỡ anh ta. Họ hy vọng anh ta sẽ tìm được nhiều vàng, thứ sẽ làm cho đất nước của họ trở nên giàu có. Họ đã giao cho anh ta ba chiếc tàu. Họ là Nina, Pinta và Santa Maria. Vào ngày 12 tháng 10 năm 1492, ba con tàu đến một hòn đảo mà người Lucayans gọi là Guanahani. Ngày này cuộc sống đã thay đổi đối với người Lucayans. Họ chưa bao giờ nhìn thấy bất cứ điều gì giống như nó trước đây. Họ trốn trong bụi rậm và theo dõi. Những người đàn ông với khuôn mặt trắng đã hạ cánh trên hòn đảo của họ. Cơ thể của họ được bao phủ bởi những bộ quần áo kỳ lạ. Người dân địa phương không hiểu ngôn ngữ mà người da trắng nói. Christopher Columbus đã trồng một cây cột dài với lá cờ trên bãi biển. Sau đó, ông đổi tên hòn đảo là San Salvador. Ngay sau đó, người Lucayan bị người Tây Ban Nha lấy đi khỏi nhà và đất đai của họ. Vài năm sau, những con tàu khác của Tây Ban Nha đến. Chẳng bao lâu sau, rất ít người Lucayans còn lại

1.C
2.C
3.A
4.D
5.A
6. Kể tên ba con tàu mà Christopher Columbus đã có: Nina, Pinta và Santa Maria
7. Kéo và thả các số từ 1 - 4 để sắp xếp các sự việc theo thứ tự xảy ra trong câu chuyện?
____1_____ Nhiều người Lucayans đã bị giết và một số bị bắt làm nô lệ.
____3_____ Christopher Columbus đã đổi tên hòn đảo.
____2_____ Christopher Columbus đã trồng một lá cờ.
____4_____ Người Tây Ban Nha đã đưa người Lucayans khỏi nhà của họ.
                           Học tốt ^^

Câu hỏi trong lớp Xem thêm

Ngày xưa, Rùa có một cái mai láng bóng. Trên mai không có những vết rạch ngang dọc như ta thấy ngày nay. Rùa rất tự hào về cái mai của mình. Mỗi buổi sớm, Rùa đem mai ra phơi nắng. Ánh nắng trên mai Rùa sáng rực, làm cái mai như toả ánh hào quang.

Tính Rùa thích đi đây đi đó ngắm xem phong cảnh tươi đẹp của đất nước:

- Sống có nghĩa là đi. Một ngày không đi là một ngày bỏ phí. Phải đi như ngọn gió kia, đi mãi, đi mãi. Đi nhiều càng tốt. Đi nhiều mới xem hết những vẻ đẹp trong thiên hạ. Đi nhiều mới thấy hết được những đổi mới của đất nước.

Nhưng Rùa phải cái tính hay ngại. Mùa đông, Rùa ngại cái rét. Cái rét nép trong bờ bụi cứ thổi vù vù làm buốt đến tận xương. Phải đợi đến mùa xuân. Mùa xuân nhiều hoa. Đi trên một con đường rải đầy hoa thơm cũng thú vị. Nhưng mùa xuân vẫn là đứa em của mùa đông, vì mưa phùn vẫn cứ lai rai, và gió bấc vẫn cứ thút thít ở các khe núi. Phải đợi đến mùa hè. Mùa hè tạnh ráo. Cây cối có nhiều quả chín thơm tho. Nhưng cái nóng cứ hầm hập. Cả ngày bụi cuốn mịt mùng. Hễ có cơn giông thì đất đá như sôi lên, nước lũ đổ ào ào. Phải đợi đến mùa thu. Quả thật đến mùa thu, Rùa mới cảm thấy rõ rệt mình đang cần một chân trời và một khoảng rộng. Nhìn ra, mây đùn tan biến. Đồi núi trải ra như đàn rùa bò lóp ngóp. Và xa, rất xa, trên ngọn một quả núi cao, một lâu đài hiện ra như một hòn ngọc. Có người bảo đó là lâu đài của Rùa vàng. Rùa lẩm bẩm:

- Ừ! Ta phải đến xem cho biết! Rùa vàng chắc còn giữ cái nỏ bắn một phát giết nghìn giặc của cụ tổ. Chưa đến thăm lâu đài của Rùa vàng thì đến lúc chết ta khó nhắm mắt.

Rùa ra đi. Ngày đầu Rùa chạy, như có ai đẩy sau lưng. Ngày thứ hai, Rùa chạy chậm. Ngày thứ ba, Rùa đi. Ngày thứ tư, đi chậm. Ngày thứ năm, Rùa lê từng bước. Cái gì đẩy sau lưng đã biến mất. Con đường hoá gồ ghề. Rùa bước chậm dần… chậm dần rồi… dừng lại!

- Ô kìa! Có ai đó không? Có phải ta đã dừng lại không? Ta mệt rồi! Ta phải nhờ một người khác đi hộ ta. Có thể một con chim Đại Bàng sẽ bay tới. Nó sẽ mời ta: “Mời ngài hãy tạm lên đôi cánh của tôi. Tôi vô cùng sung sướng được đưa ngài đến nơi ngài thích!”. Nhưng ta cũng phải để Đại Bàng nó khẩn khoản năm lần bảy lượt, ta mới chịu ngồi lên lưng nó.

Ngày ngày Rùa nhìn khắp bốn phương. Mịt mù chẳng thấy tăm hơi Đại Bàng đâu cả! Chỉ thấy bên triền núi một chú ngựa chạy nhong nhong.

- Này anh ngựa kia! Chim Đại Bàng đã đến chưa?

Ngựa dừng lại ngạc nhiên:

- Từ khi lọt lòng mẹ, tôi chưa hề nghe tên một con chim kì lạ như thế!

- Nếu vậy, ai đi thế cho ta?

- Cái đó tôi không biết. Nhưng nếu bác đã mỏi chân, thì mời bác cứ lên lưng tôi, tôi chở một chặng…

- Lên lưng…! Ồ!... Ta muốn hỏi: Lưng có phải là chỗ chạy nhanh nhất không? Ta không muốn chậm trễ.

- Chỗ chạy nhanh nhất của tôi là bốn vó.

- Ta phải ngồi vào chỗ đó.

Ngựa đưa ra một chân. Rùa bò lên. Ngựa nhắc Rùa phải bíu vào thật chặt.

Lộp cộp! Lộp cộp! Gió thổi vù vù hai bên tai Rùa. Cây hai bên đường lao về phía sau vun vút. Lá cây cào trên mai Rùa. Một cành cây quật vào đầu Rùa đau điếng. Rùa kêu:

- Ôi! Chậm lại! Chậm lại!

Nhưng cơn lốc càng to. Chợt: Rầm! Đất trời như tối kịt lại. Rùa văng ra xa, chết ngất.

Rùa dần dần tỉnh lại, khắp người như có hàng vạn kim đâm. Rùa mở mắt. Thật quá rùng rợn! Ràu đang nằm giữa vũng máu, và cái mai bị vỡ ra nhiều mảnh!

Cũng may, những mảnh vỡ sau đó lành lại. Nhưng những vết sẹo ngang dọc trên mai vẫn còn trông thấy. Cũng rất may, từ đó Rùa rút ra được bài học tốt. Rùa đã quyết rèn luyện cho mình có được tính kiên nhẫn luyện tập thành công và đã thắng trong cuộc thi với Thỏ. Riêng về chuyện cái mai, mời các bạn hãy xem thật kĩ một con Rùa để biết chuyện tôi kể là có thật.

Viết bài văn cảm nhân về chú rùa ....

Ai dúp với

6 lượt xem
1 đáp án
11 giờ trước