Câu1: Bốn câu thơ cuối bài quê hương thể hiện nỗi nhớ quê hương của nhà thơ.theo em, nỗi nhớ đó có gì đặt biệt. Câu 2: Bài thơ "Quê hương"cho em hiểu gì về tình cảm của Tế Hanh với cảnh vật,cuộc sống và con người quê ông? Câu 3: Những đặc sắc nghệ thuật của bài thơ "quê hương"

2 câu trả lời

1, Nỗi nhớ ấy đặc biệt ở chỗ:

- Đó là nỗi nhớ về quê hương của chính mình chứ không phải nhớ đến những gì cao xa vời vợi

- Hơn nữa, đó lại là nhớ về những gì giản dị nhất, đơn sơ nhất, đặc trưng nhất của quê hương: cá xanh,...

- Tác giả còn nhớ đến vị "mặn" của biển => Biển nào cũng có vị mặn nhưng hương vị "mặn" này không đơn thuần là vị của biển mà nó còn là mồ hôi, nước mặt, sự lao động vất vả của người dân làng chài.

2, Tình cảm trong sáng, đơn thuần nhưng lại vô cùng đẹp đẽ và cao cả của Tế Hanh.

Nếu không có mấy câu thơ này, có lẽ ta không biết nhà thơ đang xa quê. ta thấy được một khung cảnh vô cùng sống động trước mắt chúng ta, vậy mà nó lại được viết ra từ tâm tưởng một cậu học trò. từ đó ta có thể nhận ra rằng quê hương luôn nằm trong tiềm thức nhà thơ, quê hương luôn hiện hình trong từng suy nghĩ, từng dòng cảm xúc. Nối nhớ quê hương thiết tha bật ra thành những lời nói vô cùng giản dị: “Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá”. Quê hương là mùi biển mặn nồng, quê hương là con nước xanh, là màu cá bạc, là cánh buồm vôi.