Cảm nhận về thiên nhiên và con người Việt Bắc được thể hiện qua đoạn thơ sau: " Ta về mình có nhớ ta ................. Nhớ ai tiếng hát ân tình thủy chung"
2 câu trả lời
Việt Bắc tràn đầy nỗi nhớ của người kháng chiến về xuôi với quê hương cách mạng trong mười lăm năm "thiết tha mặn nồng tình nghĩa. Biết bao chữ ''nhớ” vang lên trong bài thơ cùng với bao nhiêu nỗi nhớ của người ra đi và người ở lại.
Mỗi mùa được nhà thơ nhớ lại bằng một nét tiêu biểu nhất, với cách diễn tả tinh tế gợi cảm, Nhớ mùa đông Việt Bắc là nhớ tới "rừng xanh hoa chuối đỏ tươi". Giữa cái bạt ngàn của màu xanh, hiển hiện một màu sắc ấm nóng (tươi đò), bức tranh mùa đông của Việt Bắc đâu còn cái lạnh lẽo, hoang vu nữa. Xuân sang sắc màu lại đổi khác, tràn ngập sinh sôi một màu trắng tinh khiết, thơ mộng: "ngày xuân mở nở trắng rừng". Cảnh này có gì đó giống như cảnh Bác về nước nước.
Dường như những cảnh ấy phải có những con người này và nhà thơ đã đưa vào bức tranh Việt Bắc những con người thật bình dị đáng yêu: hình ảnh người lên núi với lưỡi dao lấp lánh ánh nắng cạnh sườn, bàn tay "chuốt từng sợi giang" của người đan nón và "cô em gái hái măng một mình" giữa khúc nhạc ve ran và sắc vàng rừng phách. Cả tiếng hát ân tình nữa cũng làm cho rừng thu êm dịu và ánh trăng hoà bình toả sáng lung linh.
Câu thơ trên là lời đáp, lời giãi bày của người đi nhưng không hẳn là thế. Nhớ cảnh nhớ người, nhớ đến từng chi tiết sống động như vậy là nỗi nhớ chung của con người đã cùng gắn bó với nhau, đồng cam cộng khổ trong "mười lăm năm ấy thiết tha mặn nồng”.
`#` `Tranhoang40860`
-hai câu đầu khái quát nỗi nhớ vè thiên nhiên và con người Việt Bắc.
- vẻ đẹp về thiên nhiên và con ngườicủa VB qua bốn mùa
+ mùa đông: thiên nhiên: vẻ đẹp rực rỡ của hoa chuối/ con người: ẩn hiện sự cần cù, chăm chỉ của con người " đi rừng - dao gài thắt lưng"
+ mùa xuân: thiên nhiên: hoa mơ trắng xoá/ con người: khéo léo, chăm chỉ> đan nón
+ mùa hè: thiên nhiên: tiếng ve âm vang đặc trưng của mùa hè; vẻ đẹp rực rỡ của rừng phách/ con người: hiền hoà, cần cù, chăm chỉ: cô em gái hái măng...
+ mùa thu: thiên nhiên tắm trong ánh trăng yên ả, thanh bình/ con người nặng tình nghĩa qua tiếng hát ân tình, thuỷ chung
=> thiên nhiên và con người sóng đôi, quấn quýt, hài hoà, cân xứng. Thể hịnh tình yêu của nhà thơ với thiên nhiên và con người VB.