Bố đi chân đất. Bố đi ngang dọc đông tây đâu đâu con không hiểu. Con chỉ thấy ngày nào bố cũng ngâm chân xuống nước, xuống bùn để câu quăng. Bố tất bật đi từ khi ngọn cỏ còn đẫm sương đêm. Khi bố về cũng là lúc ngọn cỏ đã đẫm sương đêm. Cái thùng câu bao lần chà đi, xát lại bằng sắn thuyền, cái ống câu nhẵn mòn, cái cần câu bóng dấu tay cầm ….Con chỉ biết cái hòm đồ nghề cắt tóc sực mùi dầu máy tra tông -đơ, cái xếp ghế bao lần thay vải nó theo bố đi xa lắm . Bố ơi! Bố chữa làm sao đuợc lành lặn đôi bàn chân ấy…đôi bàn chân dầm sương dãi nắng đã thành bệnh… *Văn bản trên gợi cho em tình cảm gì?
2 câu trả lời
=> đoạn văn trên nói đến sự vất vả, khổ cực của người bố. Làm lụng tối ngày, lội bùn quăng câu. Bố đi từ tối mịt đến sáng hôm sau nên ngọn cỏ đã ngủ một đêm dài ngoài đồng đẫm sương. Cái thùng câu cũ kĩ cứ bao lần được bố chà lại cho thật mới để đi câu, không dám mua cái mới vì nhà nghèo phải nuôi đứa con. Người con ngây thơ, ngoan ngoãn ở nhà đợi cha về, biết được cái cần câu bao năm của cha đầy vét cầm tay. Tình cảm yêu con của người bố trong đoạn văn là vô bờ bến, dải nắng dầm mưa, chân lội bùn đến bị thương nhưng vẫn hết lòng thương con, tiếp tục đi làm nuôi con lớn lên nên người.
=> Gợi lên cho em tình cảm của bố, tôn trọng bố. Hãy biết ơn bố vì bố đã dành cả cuộc đời để nuôi dưỡng, chăm sóc chúng ta.
Câu hỏi trong lớp
Xem thêm