Anh/ Chị hãy bàn luận về mối liên hệ giữa tình cảm cá nhân và tình yêu Tổ quốc bằng 01 đoạn văn (khoảng 200 chữ).

2 câu trả lời

Tổ quốc đối với ta khi còn nhỏ, trước hêt chỉ châu tuần trong phạm vi một cái nhà, mà đong bào lúc ấy, ta chỉ biết có cha mẹ, anh em và những thân gia quyến thuộc của ta mà thôi. Ta yêu cái nhà đó thuân chỉ bằng tình cảm, hễ ai đem ta đi xa thì ta nhớ, mà hễ đem về gần thì ta vui, nhưng tịnh không biết vì đâu mà vui, mà nhớ cả.

Sau tới khi đã biết chạy nhảy, chơi đùa; biết nô giỡn cùng với những trẻ đồng hương, biêt kêt bạn với anh em trong xóm, thì cải bụi tre đầu làng, cái cây đa trước ngõ đối với ta cũng là quen biết và chịu cải cảm tình của ta.

Rồi theo thời gian mà lớn khôn, nhờ ăn học mà tư tưởng thì cải nhỡn giới của ta cũng càng ngày càng rộng mở, vượt qua được cải ngạch cửa trước nhà, cái bờ rãnh làng xóm mà quan niệm tới đất nước bao la và âu yếm đồng bào đồng chúng.

Ta nhờ có bài học của lịch sử mà biêt tới cái quá khứ của Tổ quốc ta, cũng nước non này, cũng phong cảnh ấy, mà ông cha ta đã từng có sinh hoạt, có tư tưởng, có khi thái bình vó sự mà vịnh nguyệt ngâm phong, có khi xã tăc nguy vong mà máu đào dội đât.

Bởi thế nên cái tình ta đổi với Tổ quốc có thế gồm được hết cả mọi moi thâm tình khác của ta. Yêu cha mẹ, mến anh em, thương bạn bè, xót vợ con… nhất thiết đều là những bài học dạy cho tâm hồn ta biết yêu mến, thương xót cái giang sơn Tô quôc của ta vậy.

Nhà sử học J. Michelet có nói: “Những moi tình của ta đổi với cá nhân, chỉ là những bực thang đầu cho linh hồn bước qua, mà trèo cao lên mãi để được tự biết mình, tự yêu mình trong một cái linh hồn thanh lương, cao khiết, vô lợi, vô tư, mà người ta gọi là Tổ quốc

Đến khi ta đã biết tới cái ái tình cao thượng đó, nghĩa là biết yêu mến giang sơn đất nước rồi, thì tự ta sẽ thấy phải yêu mến đồng bào nòi giống một cách thiết tha đằm thắm, tự để mình lên trên những mọi nhân dục tư lợi, mà kẻ sang người hèn, kẻ giàu người nghèo, bậc vĩ nhân chí sĩ, kẻ lao động cùng dân, đêu vui lòng tay bắt mặt mừng, tự nhận mình là quốc dân mà cùng nhau thờ phụng Tổ quốc.

Vậy thì hồn nước chính là tạo nên bởi hai moi thâm tình: trước là tình đối với ông cha tiên tố, sau là tình đoi với đồng loại đồng thời, mà tiếp nối ngay tới hai cái nghĩa vụ, một là phải gìn giữ cái cơ nghiệp về tinh thân của tiên nhân, sau là đôi với đồng bào phải có cảm tình mật thiết, rút lại chỉ là bảo tồn lấy cái thanh giả cho những người đã khuất, bảo vệ lấy cải danh dự cho quốc thế tạm thời, mưu toan lấy cái hạnh phúc cho những cái người hậu tiến.

Việt Nam là đất nước có một tinh thần yêu nước nồng nàn.Tinh thần ấy tràn ngập trong trái tim mỗi người dân yêu nước.Chúng ta yêu nước ko nhất thiết phải thông qua những việc làm quá lớn lao mà những việc nhỏ nhặt như:học tập chăm chỉ,nghe lời ông bà cha mẹ,...cũng đã thể hiện tấm lòng yêu nước.Cái tinh thần ấy giản dị vậy đấy,nó đơn giản nhưng vô cùng sâu sắc ,có ý nghĩa thiết thực với mỗi dân tộc.Nhất là trong diễn biến dịch Covid 19 đang căng như dây đàn ngày nay thì việc có một tinh thần đứng lên chống dịch như chống giặc là điều vô cùng hiển nhiên mà mỗi người dân phải làm.Thực tế cho thấy VN đã làm được điều đó.Có thể nhận ra rằng có rất nhiều người đã ủng hộ ,cùng nhau chung tay góp sức đẩy lùi dịch bệnh.người có tiền góp tiền, người có hiện vật góp hiện vật...Tác động của đại dịch Covid-19 khiến tình hình kinh doanh cũng gặp không ít khó khăn, thế nhưng để chung tay tiếp thêm sức mạnh cùng đồng bào cả nước, nhiều công ty doanh nghiệp đã ủng hộ cho quỹ phòng dịch Covid-19 số tiền lên đến hàng trăm triệu đồng.Thế mới thấy nhân dân ta có một tinh thần yêu nước to lớn đến nhường nào