Alo alo chị Pẻo xinh gái ra giúp em tí Hoặc ai vẽ giỏi đẹp vào giúp cũng dc Vẽ hộ mình tranh truyện cổ tích và tranh cổ động
2 câu trả lời
I, Dàn ý tham khảo
A. Mở bài
- Lê Minh Khuê là một cây bút nữ chuyên viết truyện ngắn. Ngòi bút của bà luôn hướng về cuộc chiến đấu của tuổi trẻ trên tuyến đường Trường Sơn máu lửa.
- Truyện ngắn "Những ngôi sao xa xôi" là một trong số những tác phẩm đầu tay của bà, được viết vào năm 1971, lúc cuộc kháng chiến chống Mĩ của dân tộc đang diễn ra ác liệt. Phương Định - nhân vật chính của truyện là một cô gái thanh niên xung phong với nhiều phẩm chất cao đẹp như dũng cảm, bản lĩnh,... Điều này được thể hiện rõ nét trong một lần cô phá bom.
B. Thân bài
- Trong lúc đơn vị “ thường ra đường vào lúc mặt trời lặn và làm việc có khi 1 suốt đêm ”thì Phương Định và tổ trinh sát mặt đường phải chạy trên cao điểm cả ban ngày, dưới có cái nóng trên 30 độ”.
+ Nơi đây lại còn ẩn giấu những quả bom chưa nổ, tính mạng cô luôn bị đe dọa.
+ Vậy mà Phương Định vẫn bình thản, thậm chí cô không chịu đi viện để chữa vết thương trên đùi chưa lành miệng .
=> Điều đó cho thấy tinh thần trách nhiệm cao với công việc, tinh thần yêu nước, đầy quả cảm của cô gái thanh niên xung phong. Đặc biệt, nhà văn tập trung khắc họa nhân vật Phương Định trong một lần phá bom trên cao điểm ở Trường Sơn.
- Đặc biệt, nhà văn tập trung khắc họa nhân vật Phương Định trong một lần phá bom trên cao điểm ở Trường Sơn. Đây là một trong những đoạn văn xuất sắc nhất của truyện ngắn “ Những ngôi sao xa xôi ”.
+ Ngòi bút miêu tả của nhà văn cụ thể, tinh tế đến từng cảm giác, ý nghĩ dù chỉ thoáng qua của nhân vật. Sau những đợt thả bom của giặc, Phương Định cùng đồng đội chạy lên cao điểm để làm nhiệm vụ . Không gian lúc đó vắng lặng đến phát sợ. Nhưng cô không hề sợ hãi. Cô có cảm giác như các chiến sĩ đang dõi theo mình. Cô quyết định không đi khom, bởi Các anh ấy không thích cái kiểu đi khom khi có thể cử đường hoàng mà bước tới.
+ Cảm giác ấy vừa thể hiện lòng tự trọng, vừa là ý chí mạnh mẽ giúp cô dũng cảm vượt qua mọi hiểm nguy. Phương Định “dùng xẻng nhỏ đào đất dưới quả bom ”. Lưỡi xẻng thinh thoảng lại chạm vào quả bom“ Một tiếng động sắc đến ghê người cứa vào da thịt ... Tôi rùng mình và bỗng thấy tại sao mình làm quá chậm. Nhanh lên một tí. Vỏ quả bom nóng. Một dấu hiệu chẳng lành".
=> Cách miêu tả của tác giả thật tài tình , khiến cho người đọc cũng có thể cảm thấy rùng mình như Phương Định , càng thấy rõ hơn sự bình tĩnh, gan dạ của cô.
C. Kết bài
- Khẳng định giá trị của tác phẩm
- Tình cảm của em dành cho tác phẩm
II, Bài văn tham khảo
Lê Minh Khuê là một cây bút nữ chuyên viết truyện ngắn. Ngòi bút của bà luôn hướng về cuộc chiến đấu của tuổi trẻ trên tuyến đường Trường Sơn máu lửa. Truyện ngắn "Những ngôi sao xa xôi" là một trong số những tác phẩm đầu tay của bà, được viết vào năm 1971, lúc cuộc kháng chiến chống Mĩ của dân tộc đang diễn ra ác liệt. Phương Định - nhân vật chính của truyện là một cô gái thanh niên xung phong với nhiều phẩm chất cao đẹp như dũng cảm, bản lĩnh,... Điều này được thể hiện rõ nét trong một lần cô phá bom.
Trong lúc đơn vị “ thường ra đường vào lúc mặt trời lặn và làm việc có khi 1 suốt đêm ”thì Phương Định và tổ trinh sát mặt đường phải chạy trên cao điểm cả ban ngày, dưới có cái nóng trên 30 độ”. Nơi đây lại còn ẩn giấu những quả bom chưa nổ, tính mạng cô luôn bị đe dọa. Vậy mà Phương Định vẫn bình thản, thậm chí cô không chịu đi viện để chữa vết thương trên đùi chưa lành miệng . Điều đó cho thấy tinh thần trách nhiệm cao với công việc, tinh thần yêu nước, đầy quả cảm của cô gái thanh niên xung phong.
Đặc biệt, nhà văn tập trung khắc họa nhân vật Phương Định trong một lần phá bom trên cao điểm ở Trường Sơn. Đây là một trong những đoạn văn xuất sắc nhất của truyện ngắn “ Những ngôi sao xa xôi ” . Ngòi bút miêu tả của nhà văn cụ thể, tinh tế đến từng cảm giác, ý nghĩ dù chỉ thoáng qua của nhân vật. Sau những đợt thả bom của giặc, Phương Định cùng đồng đội chạy lên cao điểm để làm nhiệm vụ . Không gian lúc đó vắng lặng đến phát sợ. Nhưng cô không hề sợ hãi. Cô có cảm giác như các chiến sĩ đang dõi theo mình. Cô quyết định không đi khom, bởi Các anh ấy không thích cái kiểu đi khom khi có thể cử đường hoàng mà bước tới. Cảm giác ấy vừa thể hiện lòng tự trọng, vừa là ý chí mạnh mẽ giúp cô dũng cảm vượt qua mọi hiểm nguy. Phương Định “dùng xẻng nhỏ đào đất dưới quả bom ”. Lưỡi xẻng thinh thoảng lại chạm vào quả bom“ Một tiếng động sắc đến ghê người cứa vào da thịt ... Tôi rùng mình và bỗng thấy tại sao mình làm quá chậm. Nhanh lên một tí. Vỏ quả bom nóng. Một dấu hiệu chẳng lành".
Cách miêu tả của tác giả thật tài tình , khiến cho người đọc cũng có thể cảm thấy rùng mình như Phương Định , càng thấy rõ hơn sự bình tĩnh, gan dạ của cô. Những lúc đối mặt với quả bom sắt lạnh lùng, cô cũng có nghĩ đến cái chết nhưng một cái chết rất mờ nhạt, không cụ thể ”. Đó chỉ là một ý nghĩ thoáng qua . Còn điều mà cô quan tâm lúc này là “liệu mìn có nổ không , bom có nổ không ? Không thì làm cách nào để châm mìn lần thứ hai ? Như vậy , trong suy nghĩ của Phương Định , cô luôn cố gắng hoàn thành nhiệm vụ thật tốt dù có phải hi sinh . Cô quyết phá hết những
quả bom chưa nổ để đoàn xe tiến về phương nam thuận lợi , an toàn.
Và chính nhờ sự gan góc, dũng cảm và tinh thần trách nhiệm cao đã giúp cô hoàn thành tốt công
việc của mình. Người đọc yêu mến , trân trọng và kính phục Phương Định cũng như muôn ngàn cô gái khác trên tuyến đường Trường Sơn huyền thoại, đang hàng giờ dệt nên những kì tích cho Tổ quốc thân yêu.
Tóm lại, truyện "Những ngôi sao xa xôi" của tác giả Lê Minh Khuê đã làm sống lại trong mọi người hình ảnh tuyệt đẹp của những cô gái thanh niên xung phong thời kháng chiến chống Mĩ với tâm hồn trong sáng, mơ mộng, tinh thần dũng cảm. Phương Định tuy chỉ là một ngôi sao nhỏ nhưng sẽ luôn tỏa sáng lấp lánh trên bầu trời Việt Nam. Tiêu biểu cho thế hệ trẻ Việt Nam trong thời kì kháng Mĩ cứu nước.
Bài 2:
Cây bút nữ chuyên viết về truyện ngắn Lê Minh Khuê và truyện ngắn “NNSXX” đã trở thành cái tên quen thuộc trong lòng độc giả yêu văn học.Truyện ngắn “NNSXX” là tác phẩm đầu tay của tác giả được sang tác 1971, khi cuộc kháng chiến chống mỹ diễn ra gay go, ác liệt.Truyện là bài ca về vẻ đẹp tâm hồn cảu những nữ TNXP trong TK chống Mỹ cứu nước. Đặc biệt là nv PĐ 1 cô gái trẻ trung xinh đẹp , có tình yêu quê hương, đất nước, có tinh thần chiến đấu dũng cảm, tình đc đđ và tâm hồn trong sang, mộng mơ, lạc quan, yêu đời.
Người đọc ấn tượng nhất là hoàn cảnh sống và chiến đấu của PĐ và đồng đội của mình. PĐ sống và chiến đấu trong h/c đặc biệt. PĐ là 1 cô gái HN còn rất trẻ vừa mới bước qua tuổi học sinh . Cô cùng chị Thao và Nho làm thành 1 tổ trinh sát mặt đường. Cả 3 cùng ở trong 1 cái hang dưới chân cao điểm giữ 1 vùng trọng điểm bắn phá ác liệt của giặc trên con đường chiến lược Trường Sơn trong những năm chống Mỹ cứu nước. Đó là 1 cs chiến đấu đầy khó khăn gian khổ và hiểm nguy vì cao điểm luôn bị bắn phá. Công việc là ngày ngày cô phải quan sát nơi địch ném bom, đánh dấu vị trí những quả bom chưa nổ và phá bom. Công việc đòi hỏi lòng dũng cảm, thành thọ, chính xác, sự nhạy cảm và sẵn sàng hi sinh. Hằng ngày cô phải chạy trên cao điểm giữa những luồng bom Mỹ vừa dứt, cô bình thản kể lại:
“ Thần chết là 1 tay không thích đùa, hắn thường lẩn lút trong ruột những quả bom”
Mỗi lần từ cao điểm trở về, cô và 2 người bạn là “ những con quỷ mắt đen” . Dường như cs các cô đg đồng hành cùng bom đạn. Bom nổ cách hang chỉ 300m làm chio đất rung, mấy cái khăn treo trên dây cũng bị rung “ của hang bị che lấp, không thấy mây và bầu trời đâu nữa”
Chính hoàn cảnh đó đã tạo nên trong cô những phẩm chất vô cùng tốt đẹp.
Tinh thần dũng cảm trách nhiệm cao với công việc và tinh thần vượt lên mọi khó khắn để hoàn thành nv là nét tính cách nổi bật của PĐ. PĐ đã từng nói: “ Việc gì cũng có cái thú của nó”. Bom đạn chiến tranh đã rèn luyện cho cô các phản úng linh hoạt, giúp cô chạy trên cao điểm “ Đất bốc khói, không khí bang hoàng, chân chạy bất chấp cả nhịp điệu”
Cô và các bạn vẫn phải lao mình vào cao điểm “ Chân chạy mà vẫn biết rằng khắp chung quang có nhiều quả bom chưa nổ. Có thể nổ bây giờ , có thể chốc nữa. Nhưng nhất định sẽ nổ” Cô sẵn sàng bất chấp sự hi sinh bất cứ lúc nào. PĐ thường xuyên cùng các bạn đối mặt vs thương tích. Bản thân cũng có 1 vết thương chưa lành trên người nhưng 0 vì thế mà công việc bị gián đoạn. Cô cũng cần vào viên quân y những rồi cô vượt lên tất cả để hoàn thành nhiệm vụ.
Cảm giác của PĐ trong 1 lần phá bom đc miêu tả 1 cách sinh động và tinh tế đến từng chi tiết. Nhận nv phá bom trên đồi, PĐ không hề do dự, nhưng cảm giác làm cô thấy vắng lặng đáng sợ. Đã nhiều lần phá bom dầy dặn kinh nghiệm, đối diện với khoảnh khắc không thể làm người ta không sợ hãi.Lúc này cô cũng thế. Cây còn lại xơ xác, đất mỏng, khói đen vật vờ từng cụm trong 0 trung . PĐ lấy lại bình tĩnh = chính sức lực của mình. Cô tự nhủ “ Tôi sẽ không đi khom”. Những động tác của PĐ khi phá bom rất thành thạo và chuyên nghiệp. “ Những hòn sỏi bay theo tay tôi và bay sang 2 bên, thỉnh thoảng lưỡi xẻng chạm vào quả bom. 1 tiếng động sắc đến gai người, cứa vào da thịt tôi. Tôi rùng mình và bỗng thấy tại sao mình làm quá chậm. Nhanh lên 1 tí ! Vỏ quả bom nóng, một dấu hiệu chẳng lành”Chỉ những người làm TNXP, từng trực tiếp phá bom và đối mặt vs thần chết như tác giả ms viết đc những câu văn sinh động như vậy. Cảm nhận của PĐ phải chăng cx là cảm nhận của nhà văn. Căng thảng và hồi hộp nhiều hơn nữa khi PĐ bỏ thuốc mìn và châm ngòi dây ổ chậm. Khi đó cô nghĩ đến cái chết nhưng ý nghĩ dó mờ nhạt hơn suy nghĩ “ Liệu qur bom có nổ hay không và nếu không nổ thì làm thế nào để châm ngòi lần thứ hai” Suy nghĩ ấy thật thận trọng bởi cô đã dắt tinh thần trách nhiệm lên trên tính mạng. = những câu văn ngắn gọn, Tác giả đã miêu tả suy nghĩ, tâm trạng của nv, gợi tả đc không khí của chiến trường và miêu tả cách phá bom củaPĐ thật chi tiết. Làm nổi bật phẩm chất đáng quý, đáng trân trọng của nữ TNXP này.
Tình đồng chí, đồng đội của cô cũng thật cảm động biết bao!PĐ dũng cảm trong chiến đấu bao nhiêu thì trong cuộc sống đời thường PĐ lại tinh tế đằm thắm bấy nhiêu. Điều đó đc thể hiện ở tình đồng chí đồng đội keo sơn gắn bó. PĐ rất quý trọng tình cảm, cô yêu quý Nho, chị Thao và đơn vị của mình. Cô dành tình thương, sự cảm phục và cái nhìn trìu mến đối với tất cả những người mà hằng ngày cô gặp trên cao điểm. Tình cảm PĐ thể hiện rõ nhất khi cô ngồi trong hang trực máy bay và khi Nho bị thương. Cô rửa, băng bó vết thương và chăm sóc cho Nho, động viên chị Thao = tất cả tình thương. PĐ đã kịp thời cứu Nho khỏi cơn nguy kịch -> tình đồng đội của họ đc thử thách = gian khổ, = bom đạn nên càng thiêng kiêng, thắm thiết
Ở Phương Định còn có tâm hồn trong sang, mộng mơ và tinh tế. Điều hấp dẫn ở PĐ là tâm hồn trong sang mộng mơ và lạc quan yêu đời. Từ HN vào chiến trường, PĐ mang theo hành trang đó là thời học trò hồn nhiên, vô tư là những kỉ niệm thân thương nơi góc phố bình yên. Cô hay sống vs những bài hát, những đứa trẻ quay quanh 1 bà bán kem. Những kỉ niệm ấy luôn sống mãi trong cô, trong hoàn cảnh ác liệt. Nó vàu là niểm khát khao, vừa làm dịu mát tâm hồn trong hoàn cảnh khó khăn. Hoàn cảnh chiến trường không thể làm mất đi ở cô sự đáng yêu, hồn nhiên và những ước mong. PĐ là 1 cô gái rất quan tâm đến hình thức, tự phác họa chân dung của mình, thích ngắm minh trong gương, thích ngồi bó gối mơ màng. Cô có sở thích mê hát. PĐ hát hay và thược nhiều bài hát. Các bài hát trữ tình và Ca-chiu-sa của Nga. Cô có vốn hiểu biết về âm nhạc. Đó là những bằng chững về sức sống mạnh mẽ, tâm hồn lạc quan yêu đời. PĐ là cô gái có tâm hồn nhạy cảm, tinh tế. Trước 1 cơn mưa đá bất ngờ trên cao điểm- đó là 1 món quà cho tổ trinh sát mặt đường nói chung và PĐ nói riêng. PĐ thích thú trong niềm vui và tiếng reo : “ Mưa đá ! Cha mẹ ơi ! Mưa đá !”Cảm xúc như vỡ òa trong tâm hồn côp. Cô chạy đi chạy lại, chia sẻ cùng đồng đội “ Tôi chạy ra vui thích cuống cuồng. Những niềm vui còn trẻ của tôi lại nở tung ra, say sưa, tràn đầy”Bom đạn của Mỹ không bao giờ cướp được tình yêu cuộc sống, ý thức về tuổi xuân và tâm hồn trong sang, mơ màng của PĐ. Cô cx như chị Thao, Nho là những ngôi sao xa xôi vừa lung linh, rực rỡ thoáng ẩn thoáng hiện trên bầu trời. PĐ là cô gái trẻ trung, xinh đẹp hội tụ những phẩm chất tâm hồn cao quý, yêu quê hương, đất nước, có tinh thần chiến đấu gan dạ, dũng cảm, có tình đđ keo sơn gắn bó, có tâm hồn trong sang mộng mơ.
PĐ là h/ảnh tiêu biểu của TNXP ns riêng và tuổi trẻ VN ns chung trong K/c chống Mỹ. Họ chính là ngôi sao lung linh tỏa sáng trên bầu trời Tổ Quốc, là biểu tượng cho chủ nghĩa anh hung cách mạng VN. Họ mang vào chiến trường lí tưởng đẹp, tâm hồn đẹp. Họ xứng đáng là những con người “ Đẹp hơn hoa hồng, cứng hơn sắt thép” – Nam hà. Và nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm đã từng có những ca ngợi những con người bình dị và cao cả ấy:
Truyện được kể theo ngôi thứ 1, giọng kể tự nhiên = ngôn ngữ trẻ trung, linh hoạt. Đồng thời là nhà văn rất tình cảm vs Nt miêu tả khắc họa tâm lí nv. Miêu tả nội tâm làm nên sức hấp dẫn của truyện. Truyện ca ngợi vẻ đẹp tâm hồn của những nữ TNXP trong thời kì k/c chống Mỹ. Nhân vật PĐ là 1 cô gái trẻ trung, xinh đẹp, có nhiều phẩm chất cao đẹp, PĐ và 2 người bạn là những người viết lên những trang sử hào hùng chống ngoại xâm của dân tộc, đúng như nhà thơ Tố Hữu đã nhận xét: Họ là những người “ Xẻng tay mà viết nên trang sử Hồng”. Qua truyện, chúng ta thêm tự hào, biết ơn và có ý thức trách nhiệm của mình đối với đất nước hôm nay và mai sau.