Viết đoạn văn kể về dòng sông Hồng quê em Hơi dài thôi nha, mk mà viết ra giấy ôli thì dài lắm

2 câu trả lời

                                                               Bài làm

Làng quê luôn trở lại và mang theo những món quà, những món quà chính là những cảnh đẹp. Mỗi khi đi xa, em lại nhơ về dòng sông ở quê mình, một dòng sông không thể quên được. Đó là dòng sông Hồng. Dòng sông quê em uốn lượn, chảy dài như dải lụa đào. Dòng sông gắn liền với tuổi thơ của em.

Buổi sáng mặt sông phẳng lặng không một gợi sóng. Khi trời còn tờ mờ sáng, mặt sông lấp lánh bởi những giột sương đêm chưa tan hết. Bên kia sông, bãi ngô, bãi mía xanh mướt. Một vài chiếc thuyền bắt đầu ra khơi. Những tiếng người ra bãi ngô, bãi mía gọi nhau í ới. Mặt trời lên cao chiếu ánh nắng xuống dòng sông làm cho dòng sông trở nên lấp lánh hơn. Buổi trưa dòng sông lười biếng nằm nhìn những đám mây xanh, mây trắng bay lơ lửng giữa trời. Sông đỏ nặng phù sa, khi chảy lúc hiền hòa, lúc giận dữ và lúc manh mẽ. Những hàng tre soi bóng xuống dòng sông tạo nên khung cảnh thanh bình. Buổi chiều người dân gần đây ra sông tắm mát, giặt rũ. Những tia nắng mặt trời dịu nhẹ chiếu xuống lòng sông. Buổi chiều muôn dòng sông càng trở nên thơ mộng và đẹp đẽ hơn. Và buổi tối mọi người đều đi ngủ, không một ai thức, dòng sông buồn chán nhưng dồng sông vẫn chờ đợi những người bạn thân thiết của mình.

Em rất thích dòng sông Hồng quê em, em cảm ơn dòng sông này là vì dòng sông khiến cho bao nhiêu người khách du lịch đến thăm cũng khen quê hương này rất đẹp và dòng sông đã tạo nên một vẻ đẹp yêu kiều cho quê hương em.

Cho mình câu trả lời hay nhất + cảm ơn + 5 sao nha

Những con sông cũng tựa như một biểu tượng cho từng vùng miền, đất nước. Nếu người miền Nam tự hào với con sông "chín rồng" mang tên Cửu Long thì người miền Bắc cũng có niềm kiêu hãnh là con sông Hồng.

Cái tên đẹp đẽ ấy dường như đã phán ánh nét đặc trưng nhất của con sông này. Đó chính là màu nước sông hồng đào, mang màu của phù sa. Sông Hồng tựa như một dải lụa mềm mại, khổng lồ vắt ngang qua vùng đồng bằng châu thổ. Quê hương em cũng được tô điểm bằng nét vẽ con sông. Lòng sông rộng và sâu, nước lúc nào cũng dâng đầy. Mặt sông cũng có nhiều trạng thái. Những ngày yên bình, thời tiết đẹp, mặt sông phẳng lặng im lìm như đang trầm tư suy nghĩ. Những ngày giông gió nổi lên, mặt sông cũng như tức giận, gồng mình lên chống chọi, nước xô đẩy liên tục. Dòng chảy của nước trôi rất nhanh, có những đoạn chảy xiết thành vòng xoáy trông rất nguy hiểm. Những đám bèo cũng cứ thế trôi bồng bềnh trên mặt nước không biết là đi về đâu. Bông hoa tím biếc như cài lên mái tóc khiến cho sông Hồng càng thêm dịu dàng. Thuyền bè thường qua lại đây rất tấp nập, đôi khi còn nghe rõ tiếng động cơ chạy. Họ đánh bắt cá, khai thác cát hoặc đơn giản là chở người qua lại. Đôi lúc, đi học ngang qua em nghe thấy ai vang lên vài câu hò nghe man mác nao lòng. Sông Hồng, bên lở bên bồi. Bãi được bồi thường được trồng cấy tươi tốt và thành những cánh đồng rộng bạt ngàn. Bên lở thường được kè đê để bảo vệ cuộc sống của người dân khi mùa bão về. Những khóm tre cong cong nghiêng nghiêng tựa như đang đợi người nào từ bãi bồi bên kia trở về. Có những buổi chiều em cùng lũ bạn chạy nhảy trên con đê dài, tận hưởng những làn gió từ mặt sông dội lên phả vào mặt đem đến cảm giác khoan khoái. Con sông Hồng với nhiều người tựa như một người mẹ nuôi dưỡng mảnh đất và tâm hồn họ bằng dòng nước ngọt ngào.

Nếu quê hương em thiếu hình ảnh con sông Hồng chắc sẽ thiếu đi một nửa linh hồn. Những đứa trẻ như em đã lớn lên cùng với con sông này.