Viết 1 bài văn trình bày suy nghĩ của anh chị về điều mà bản thân aex làm để xây dựng và phát triển quê hương trong tương lai

2 câu trả lời

Đất nước ta đang bước vào một thế kỉ mới, một thời kì hội nhập kinh tế mới, một thời kì toàn cầu hóa để phát triển cùng các nước láng giềng. Vì vậy mỗi người, mỗi cá nhân chúng ta cần phải góp phần vào việc giúp đất nước phát triển, và trách nhiệm của những thanh niên hiện nay là rất quan trọng, những người thanh niên cần phải chuẩn bị hành trang của mình đầy đủ, để có thể đi tới một nơi thật xa mà gần trong tương lai chúng ta. Hành trang ở đây không phải là những vật dụng cần thiết cho một chuyến đi, mà là những tri thức, kĩ năng, thói quen được coi là những điều kiện cần và đủ để thanh niên có thể đi đến một nơi thật xa mà gần trong tương lai của họ, và cũng chính là điều kiện để họ có thể giúp cho đất nước phát triển hơn hoặc bằng so với các nước láng giềng. Vì vậy trách nhiệm của thanh niên hiện nay là rất quan trọng có thể quyết định tương lai của đất nước sau này. Thế mà, có những thanh niên đã không ý thức được trách nhiệm của mình đối với đất nước hiện nay là quan trọng như thế nào, mà chỉ việc lo ăn chơi mà không cố gắng học tập để có thể giúp cho tương lai của mình và đất nước. Về trách nhiệm của mỗi chúng ta thì phải ra sức cố gắng học tập thật tốt và không tham gia vào các tệ nạn của xã hội mà làm cho đất nước bị thụt lùi so với các nước bạn bè. Thanh niên phải xác định được lý tưởng sống của mình và tương lai của mình để có thể giúp cho đất nước phát triển tốt hơn trong tương lai.

Quê hương là nơi chôn rau cắt rốn và có vai trò quan trọng cả về đời sống tinh thần cũng như đời sống vật chất của mỗi người. Với mỗi người con của một vùng đất nào đó, ngoài mang trong mình niềm tự hào về quê hương thì mỗi người cũng cần ý thức được vai trò cũng như bổn phận của mình trong việc xây dựng và phát triển quê hương ngày 1 giàu đẹp và phát triển.

Là một học sinh thì việc mà bản thân em có thể làm là cố gắng học tập thật tốt, và sau này có đầy đủ kiến thức và kỹ năng trở về quê nhà. Dù cho mai sau bản thân có thể vươn tới những mảnh đất giàu có hơn nhưng mảnh đất quê hương vẫn có 1 chỗ đứng tình cảm không thể thay thế. Sau này em muốn trở về quê nhà, làm giàu cho quê hương tùy thuộc vào chuyên ngành của mình. Thực sự không có gì sung sướng bằng việc nhìn mảnh đất mình đã từng lớn lên giờ đây ngày 1 khang trang, giàu đẹp và sung túc hơn. Bao thế hệ trẻ em được cắp sách đến trường, nhà nhà được ấm no hạnh phúc. Chính vì vậy, để đạt được mục tiêu, việc em có thể làm chỉ có thể là học tốt, trang vị cho bản thân kỹ năng và nền tảng kiến thức cần thiết để sau này trở về giúp ích quê nhà.

Bằng tình yêu quê hương tha thiết thì con người mới sẵn sàng trở về đóng góp kiến tạo quê hương. Em tự hứa sẽ học thật tốt để sau này có thể trở về là 1 người con có ích cho quê hương mình.

Câu hỏi trong lớp Xem thêm

Lúc ấy đã khuya. Trong nhà ngủ yên, thì Mị trở dậy thổi lửa. Ngọn lửa bập bùng sáng lên. Mị lé mắt trông sang thấy hai mắt A Phủ cũng vừa mở, một dòng nước mắt lấp lánh bò xuống hai hôm má đã xám đen lại. Thấy tình cảnh như thế, Mị chợt nhớ lại đêm nằm trước, A Sử trói Mị. Mị cũng phải trói đứng thế kia. Nước mặt chảy xuống miệng, xuống cổ, không biết lau đi được. Trời ơi nó bắt trói đứng người ta đến chết, nó bắt mình chết cũng thôi, nó đã bắt trói đến chết người đàn bà ngày trước cũng ở cái nhà này. Chúng nó thật độc ác. Cơ chừng này chỉ đệm mai là người kia chết, chết đau, chết đói, chết rét, phải chết. Ta là thân đàn bà, nó đã bắt ta về trình ma nhà nó rồi thì chỉ còn biệt đợi ngày rũ xương ở đây thôi... Người kia việc gì mà phải chết thế. A Phủ ... Mị phảng phất nghĩ như vậy. Trong nhà tối bung. Mị rón rén bước lại, A Phủ vẫn nhắm mắt. Nhưng Mị tưởng như A Phủđương biết có người bước lại... Mị rút con dao nhỏ cắt lúa, cặt nủ dầy mây. A Phủ thờ phè từng hơi, không biết mê hay tỉnh. Lần lần, đen lúc gỡ được hết dây trời ở người A Phủ thì Mị cũng hốt hoảng. Mị chỉ thì thào được một tiếng "Đi ngay." rồi Mị nghẹn lại. A Phủ khuỵu xuống, không bước nổi. Nhưng trước cái chết có thể đến nơi ngay, A Phủ lại quật sức vùng lên, chạy. Mị đứng lặng trong bóng tối. Rồi Mị cũng vụt chạy ra. Trời tối lắm. Nhưng Mị vẫn băng đi. Mị đuổi kịp A Phủ, đã lăn, chạy, chạy xuống tới lưng dốc..... (Trích Vợ chồng A Phủ- Tô Hoài, Ngữ văn 12, NXBGD Việt Nam, 2010) Cảm nhận của anh/ chị về hình tượng nhân vật Mị trong đoạn trích trên để thấy biến đổi tâm trạng của nhân vật. Từ đó, hãy chỉ ra giá trị nhân đạo của tác phẩm.

3 lượt xem
1 đáp án
21 giờ trước