trong một bài viết trên báo có một bạn trẻ tâm sự tôi ứa nói ưa tranh luận nhưng khi tôi 17 tuổi tôi đều giơ tay phát biểu trước lớp về một vấn đề cảm nghĩ về thầy cô giáo bị bạn bè xong bị tẩy chay mỉa Mai hình như ở Việt Nam người ta rất khó chấp nhận người nhỏ hơn mình sửa sai hay tranh luận thẳng thắn với người lớn từ góc độ người trẻ hãy viết một bài văn cho biết tuổi trẻ của mình về ý nghĩa trên

1 câu trả lời

A. Mở bài

- Giới thiệu vấn đề

- Dẫn dắt vấn đề

B. Thân bài

1. Phân tích

- Việc sửa sai hay tranh luận với người lớn là điều mà ở Việt Nam ít khi xảy ra.

- Người lớn, người già họ đã rất nhiều kinh nghiệm, trải nghiệm mà lớp trẻ chúng ta không có được.

- Đôi khi người lớn không phải lúc nào cũng đúng, vì con người không thể biết hết được mọi điều. Việc nói ra những sai lầm là giúp họ nhìn nhận được đúng vấn đề, đây là việc nên làm.

2. Bình luận

- Chúng ta cần có những thẳng thắn nhìn nhận vấn đề, không phải người lớn nói bao giờ cũng đúng.

- Khi người nhỏ tuổi hơn bộc lộ quan điểm của bản thân thì nên có một thái độ tôn trọng, lễ phép.

- Liên hệ, mở rộng

C. Kết bài

- Đánh giá chung

- Suy nghĩ của bản thân

Câu hỏi trong lớp Xem thêm

Lúc ấy đã khuya. Trong nhà ngủ yên, thì Mị trở dậy thổi lửa. Ngọn lửa bập bùng sáng lên. Mị lé mắt trông sang thấy hai mắt A Phủ cũng vừa mở, một dòng nước mắt lấp lánh bò xuống hai hôm má đã xám đen lại. Thấy tình cảnh như thế, Mị chợt nhớ lại đêm nằm trước, A Sử trói Mị. Mị cũng phải trói đứng thế kia. Nước mặt chảy xuống miệng, xuống cổ, không biết lau đi được. Trời ơi nó bắt trói đứng người ta đến chết, nó bắt mình chết cũng thôi, nó đã bắt trói đến chết người đàn bà ngày trước cũng ở cái nhà này. Chúng nó thật độc ác. Cơ chừng này chỉ đệm mai là người kia chết, chết đau, chết đói, chết rét, phải chết. Ta là thân đàn bà, nó đã bắt ta về trình ma nhà nó rồi thì chỉ còn biệt đợi ngày rũ xương ở đây thôi... Người kia việc gì mà phải chết thế. A Phủ ... Mị phảng phất nghĩ như vậy. Trong nhà tối bung. Mị rón rén bước lại, A Phủ vẫn nhắm mắt. Nhưng Mị tưởng như A Phủđương biết có người bước lại... Mị rút con dao nhỏ cắt lúa, cặt nủ dầy mây. A Phủ thờ phè từng hơi, không biết mê hay tỉnh. Lần lần, đen lúc gỡ được hết dây trời ở người A Phủ thì Mị cũng hốt hoảng. Mị chỉ thì thào được một tiếng "Đi ngay." rồi Mị nghẹn lại. A Phủ khuỵu xuống, không bước nổi. Nhưng trước cái chết có thể đến nơi ngay, A Phủ lại quật sức vùng lên, chạy. Mị đứng lặng trong bóng tối. Rồi Mị cũng vụt chạy ra. Trời tối lắm. Nhưng Mị vẫn băng đi. Mị đuổi kịp A Phủ, đã lăn, chạy, chạy xuống tới lưng dốc..... (Trích Vợ chồng A Phủ- Tô Hoài, Ngữ văn 12, NXBGD Việt Nam, 2010) Cảm nhận của anh/ chị về hình tượng nhân vật Mị trong đoạn trích trên để thấy biến đổi tâm trạng của nhân vật. Từ đó, hãy chỉ ra giá trị nhân đạo của tác phẩm.

3 lượt xem
1 đáp án
20 giờ trước