Trình bày suy nghĩ của anh chị về vấn đề được đặt ra trong câu chuyện sau: "Có một câu chuyện về một ông vua lâm trọng bệnh, bệnh chỉ khoỉkhi ngài khoác vào chiếc áo của một Người Hạnh phúc,. Các cận thần đã tốn bao nhiêu công sức đi tìm từ những thành phố tráng lệ đến những làng quê thanh bình để tìm ra một Người Hạnh phúc nhưng vô vọng. Một ngày nọ họ mừng rỡ gặp đựơc Người Hạnh phúc nhưng... Anh ta nghèo đến nỗi không có một manh áo che thân! "

2 câu trả lời

Trên thực tế, của cải là thứ cần phải có đối với con người trong cuộc sống, tuy nhiên việc sử dụng chúng thế nào cho hợp lý và mang lại hạnh phúc cho bản thân thì không phải ai cũng biết.

Hạnh phúc đôi khi không phải là thứ gì đó quá xa vời, đôi khi chúng hiện hữu ngay trước mắt mà nhiều người vô tình bỏ lỡ.

Của cải không làm nên hạnh phúc. Càng thu vén nhiều của cải, bạn càng gặp nhiều điều phiền toái.

MB: gt VĐNL: hp bắt nguồn từ những điều tưởng chừng như đơn giản nhất

TB: tóm tắt câu chuyện

- bài học rút ra từ câu chuyện : niềm hp của con ng k nằm ở sự giàu sang hay quyền lực, đôi khi hp con ng lại nằm ngay ở trong cs mà ng ta nghĩ là nghèo khổ và thiếu thốn nhất

Trong câu chuyện, ng hp nhất là ng nghèo đến nỗi ngay cả manh áo che thân ng ta cũng k có.Nhưng sao ng đó vẫn đk coi là hp nhất ? Phải chăng niềm hp của a ta bắt nguồn từ chính suy nghĩ tích cực, lạc quan , từ cách cảm nhận niềm vui hp trong cs thật sự nghèo khổ .

- mỗi chúng ta cũng vậy, thực ra ai cũng có những điều hp xung quanh mk chẳng qua ta chưa nhận ra nó mà thoii.

VD: +giúp đk một ng khác là mk đã hp

+ cs mk may mắn có đk đầy đủ ba mẹ, mk sinh ra khỏe mạnh bt đã là niềm hp

+ mk đk mọi ng yêu quý cũng là 1 niềm hp

=> hạnh phúc k bắt nguồn từ những thứ xa xôi, hp ở ngay trong chính cs thường nhật, ngay trong cách ta cảm nhận và tin vào hp.

KB: kđ giá trị và ý nghĩa câu chuyện

Câu hỏi trong lớp Xem thêm

Lúc ấy đã khuya. Trong nhà ngủ yên, thì Mị trở dậy thổi lửa. Ngọn lửa bập bùng sáng lên. Mị lé mắt trông sang thấy hai mắt A Phủ cũng vừa mở, một dòng nước mắt lấp lánh bò xuống hai hôm má đã xám đen lại. Thấy tình cảnh như thế, Mị chợt nhớ lại đêm nằm trước, A Sử trói Mị. Mị cũng phải trói đứng thế kia. Nước mặt chảy xuống miệng, xuống cổ, không biết lau đi được. Trời ơi nó bắt trói đứng người ta đến chết, nó bắt mình chết cũng thôi, nó đã bắt trói đến chết người đàn bà ngày trước cũng ở cái nhà này. Chúng nó thật độc ác. Cơ chừng này chỉ đệm mai là người kia chết, chết đau, chết đói, chết rét, phải chết. Ta là thân đàn bà, nó đã bắt ta về trình ma nhà nó rồi thì chỉ còn biệt đợi ngày rũ xương ở đây thôi... Người kia việc gì mà phải chết thế. A Phủ ... Mị phảng phất nghĩ như vậy. Trong nhà tối bung. Mị rón rén bước lại, A Phủ vẫn nhắm mắt. Nhưng Mị tưởng như A Phủđương biết có người bước lại... Mị rút con dao nhỏ cắt lúa, cặt nủ dầy mây. A Phủ thờ phè từng hơi, không biết mê hay tỉnh. Lần lần, đen lúc gỡ được hết dây trời ở người A Phủ thì Mị cũng hốt hoảng. Mị chỉ thì thào được một tiếng "Đi ngay." rồi Mị nghẹn lại. A Phủ khuỵu xuống, không bước nổi. Nhưng trước cái chết có thể đến nơi ngay, A Phủ lại quật sức vùng lên, chạy. Mị đứng lặng trong bóng tối. Rồi Mị cũng vụt chạy ra. Trời tối lắm. Nhưng Mị vẫn băng đi. Mị đuổi kịp A Phủ, đã lăn, chạy, chạy xuống tới lưng dốc..... (Trích Vợ chồng A Phủ- Tô Hoài, Ngữ văn 12, NXBGD Việt Nam, 2010) Cảm nhận của anh/ chị về hình tượng nhân vật Mị trong đoạn trích trên để thấy biến đổi tâm trạng của nhân vật. Từ đó, hãy chỉ ra giá trị nhân đạo của tác phẩm.

3 lượt xem
1 đáp án
22 giờ trước