Phân tích đoạn thơ sau đây để làm nổi bậc bút pháp lãng mạn và hiện thực của tác giả quảng Dũng "Sông Mã xa rồi ...mùa em thơm nếp xôi"

1 câu trả lời

A. Mở bài

- Giới thiệu tác giả, tác phẩm

- Nêu vị trí, khái quát nội dung chính của đoạn thơ.

- Dẫn dắt vấn đề

B. Thân bài

1. Vẻ đẹp núi rừng dữ dội và hùng vĩ

- Nhớ những địa danh: Sài Khao, Mường Lát, Mường Hịch...Những địa danh xa lạ, gợi sự xa xôi, hiểm trở.

- Những dốc cao vực sâu: Dốc lên >< Dốc thăm thẳm

Ngàn thước lên cao >< Ngàn thước xuống

- Miêu tả ấn tượng, đầy cảm giác và tạo hình nhờ:

+ Từ láy: khúc khuỷu, thăm thẳm, heo hút

+ Câu thơ bẻ đôi gợi hình mái núi

+ Cường điệu : cồn mây- súng ngửi trời, ngàn thước

+ Kết hợp 3 câu mạnh mẽ gân guốc với câu cuối mềm mại “Nhà ai Pha Luông mưa xa khơi”

- Nhớ những hiểm nguy thường trực cả không gian, thời gian: dùng nhiều âm trắc

+ Chiều chiều oai linh thác gầm thét

+ Đêm đêm Mường Hịch cọp trêu người

2. Hình ảnh đoàn quân Tây Tiến với nhiều nét rất đặc trưng của đời lính.

- Vẫn lạc quan yêu đời

- Vẫn lãng mạn hào hoa

- Đón nhận và xem nhẹ cái chết

C. Kết bài

- Đánh giá chung

- Suy nghĩ của bản thân.

Câu hỏi trong lớp Xem thêm

Lúc ấy đã khuya. Trong nhà ngủ yên, thì Mị trở dậy thổi lửa. Ngọn lửa bập bùng sáng lên. Mị lé mắt trông sang thấy hai mắt A Phủ cũng vừa mở, một dòng nước mắt lấp lánh bò xuống hai hôm má đã xám đen lại. Thấy tình cảnh như thế, Mị chợt nhớ lại đêm nằm trước, A Sử trói Mị. Mị cũng phải trói đứng thế kia. Nước mặt chảy xuống miệng, xuống cổ, không biết lau đi được. Trời ơi nó bắt trói đứng người ta đến chết, nó bắt mình chết cũng thôi, nó đã bắt trói đến chết người đàn bà ngày trước cũng ở cái nhà này. Chúng nó thật độc ác. Cơ chừng này chỉ đệm mai là người kia chết, chết đau, chết đói, chết rét, phải chết. Ta là thân đàn bà, nó đã bắt ta về trình ma nhà nó rồi thì chỉ còn biệt đợi ngày rũ xương ở đây thôi... Người kia việc gì mà phải chết thế. A Phủ ... Mị phảng phất nghĩ như vậy. Trong nhà tối bung. Mị rón rén bước lại, A Phủ vẫn nhắm mắt. Nhưng Mị tưởng như A Phủđương biết có người bước lại... Mị rút con dao nhỏ cắt lúa, cặt nủ dầy mây. A Phủ thờ phè từng hơi, không biết mê hay tỉnh. Lần lần, đen lúc gỡ được hết dây trời ở người A Phủ thì Mị cũng hốt hoảng. Mị chỉ thì thào được một tiếng "Đi ngay." rồi Mị nghẹn lại. A Phủ khuỵu xuống, không bước nổi. Nhưng trước cái chết có thể đến nơi ngay, A Phủ lại quật sức vùng lên, chạy. Mị đứng lặng trong bóng tối. Rồi Mị cũng vụt chạy ra. Trời tối lắm. Nhưng Mị vẫn băng đi. Mị đuổi kịp A Phủ, đã lăn, chạy, chạy xuống tới lưng dốc..... (Trích Vợ chồng A Phủ- Tô Hoài, Ngữ văn 12, NXBGD Việt Nam, 2010) Cảm nhận của anh/ chị về hình tượng nhân vật Mị trong đoạn trích trên để thấy biến đổi tâm trạng của nhân vật. Từ đó, hãy chỉ ra giá trị nhân đạo của tác phẩm.

3 lượt xem
1 đáp án
22 giờ trước