Người Mù và người Què cùng sống chung trong một căn nhà. Tuy cùng bị tàn tật, đã không thương yêu gì nhau mà họ lại còn hay ganh ghét, chỉ trích lẫn nhau. Mỗi khi cãi vã, người Mù mắng người Què không có chân nên chẳng đi đâu được. Người Què cãi lại, cho rằng người Mù không có mắt thì coi như đời bỏ đi. Người nào cũng cho mình mới thật là người có ích. Một hôm có đám cháy trong xóm, và bà con láng giềng đã gồng gánh, bồng bế nhau chạy tán loạn khỏi đám cháy. Lửa lan dần đến bên nhà của hai người, nhưng hai người không biết làm cách nào thoát được ngọn lửa. Một người hàng xóm chạy ngang qua, thấy vậy, mắng rằng: - Còn chờ đợi gì nữa, ở đó chịu chết à? Sao anh Mù không cõng anh Què, và anh Què sáng mắt thì chỉ đường dẫn lối cho anh Mù đi, có hơn không? Người Mù và người Què nghe thấy có vẻ hợp lý, làm theo. Thế là trong giây lát, hai người đã cùng tự dìu dắt nhau thoát khỏi đám cháy một cách an toàn. Từ đó hai người trở nên bạn thân. Câu 1. Xác định phương thức biểu đạt của văn bản trên? Xét về cấu tạo, câu văn “Còn chờ đợi gì nữa, ở đó chịu chết à ?” thuộc kiểu câu nào? Câu 2. Theo em, tại sao cuối cùng người Mù và người Què lại “trở nên bạn thân ” dù trước đó họ “hay ganh ghét, chỉ trích lẫn nhau ” ? Câu 3. Qua văn bản trên, em rút ra bài học gì cho bản thân? giúp e với ạ e cảm ơn

1 câu trả lời

Câu 1: Phương thức biểu đạt của đoạn văn là tự sự

- "Còn chờ đợi gì nữa, ở đó chịu chết à ?" thuộc kiểu câu hỏi

Câu 2:

Theo em, tại vì khi đã cũng trải nhau qua một lần vào sinh ra tử. Hai anh mới nhận ra khuyết điểm của hai người đã bù trừ hỗ trợ lẫn nhau. Và trong lúc đưung trước cai chết hai người họ đã đùm bọc giúp đỡ nhau. Lúc trước còn "hay ganh ghét, chỉ trích lẫn nhau" là do họ chưa nhận ra giá trị thực sự của tình bạn ở đối phương

Câu 3: Qua văn bản trên em rút ra bài học, chỉ những lúc khó khăn nhất thì ta mới biết được ai mới thật là bạn của ta

Câu hỏi trong lớp Xem thêm

Đọc văn bản sau và thực hiện các yêu cầu : “Không chỉ học ở trường lớp, chúng ta còn có thể học hỏi từ chính những trải nghiệm trong cuộc sống, dưới nhiều hình thức. Học là việc cả đời, chẳng bao giờ kết thúc, ngay cả khi bạn đã đạt được nhiều bằng cấp. Đối với một số người, việc học kéo dài liên tục và suốt đời, không hề có một giới hạn nào cho sự học hỏi. Mọi nẻo đường của cuộc sống đều ẩn chứa những bài học rất riêng. Nhà văn Conrad Squies luôn tâm niệm: “Học hỏi giống như sự hình thành các cơ bắp trong lĩnh vực kiến thức, tạo nền tảng cho sự thông thái, khôn ngoan”. Và dĩ nhiên, để thành công trong cuộc sống, để sống bình an trong một thế giới đầy biến động như hiện nay thì bạn cần phải trải nghiệm để tích lũy kinh nghiệm sống, để nâng cao những kỹ năng làm việc của bản thân mình.” (Theo Cho đi là còn mãi – Azim Jamal & Harvey McKinnon, biên dịch : Huế Phương, NXB Tổng hợp TP. Hồ Chí Minh, năm 2017, tr. 67) Câu 1. Chỉ ra phương thức biểu đạt chính của đoạn trích. Câu 2. Xác định biện pháp tu từ so sánh trong đoạn trích. Câu 3. Em có đồng tình với quan niệm của tác giả :“Học là việc cả đời, chẳng bao giờ kết thúc, ngay cả khi bạn đã đạt được nhiều bằng cấp.” ? Vì sao? Câu 4. Em hiểu thế nào về ý kiến : “Mọi nẻo đường của cuộc sống đều ẩn chứa những bài học rất riêng.”

3 lượt xem
2 đáp án
21 giờ trước