làm bài văn nói về mẹ

2 câu trả lời

Gia đình là tiếng gọi thật thiêng liêng. Bởi ở đó có những người thân yêu luôn dang rộng vòng tay chào đón chúng ta. mẹ - người yêu thương chúng ta nhất trong cuộc đời.Mỗi người chúng ta đều có mẹ, mẹ như vầng dương chói lòa, soi bước chân con trên mọi nẻo đường đời.

     giờ đây, mẹ đã ngoài ba mươi tuổi nhưng còn rất trẻ. Mẹ không cao lắm. Dáng người thon thon Cái dáng của mẹ là dáng của người phụ nữ đã trải qua nhiều năm tháng vất vả. . Mái tóc được uốn xoăn  phù hợp với gương mặt mẹ. Da mẹ trắng rất ưa nhìn. Chẳng hiểu sao, khuôn mặt trái xoan của mẹ luôn tạo nên sự gần gũi, thân thiện. Bởi vậy, trong công việc, hầu như ai cũng yêu quý mẹ. mẹ rất hài hòa. Ngay từ lần đầu gặp mặt, bố đã bị thu hút bởi đôi mắt long lanh của mẹ. Với đôi lông mày rậm, mẹ thật cá tính, mạnh mẽ. Cùng với đó là đôi mắt to, đen láy như chứa bao điều tâm sự luôn nhìn đàn con với vẻ trìu mến, đầy yêu thương. Đôi môi dày Cũng không thể quên được đôi bàn tay đầy vết chai sạn; đã dạy cho tôi những nét chữ đầu tiên, dìu dắt tôi bước đầu trên đường đời.

    mẹ luôn quan tâm, chia sẻ vui buồn với mọi người. Khi tôi ốm, mẹ là bác sĩ. Khi con học, mẹ là cô giáo. Nhiều lúc, con mắc lỗi không những mẹ không quát nạt, mẹ chỉ dạy bảo nhẹ nhàng để tôi dần hiểu ra.

  Mẹ dạy tôi rất nhiều điều “Phải sống trung thực, ngay thẳng. Nhất là đoàn kết với nhau”. Mẹ là một người luôn dành trọn mọi sự yêu thương và lo toan cho tôi.

  Con mãi yêu mẹ mẹ là cả cuộc đời của con nên con chỉ mong mẹ mãi mãi sống để yêu con, chăm sóc con, an ủi con Tình mẫu tử là tình cảm thiêng liêng nhất trên đời này. Chính mẹ là nguời đã mang đến cho con thứ tình cảm ấy. Vì vậy, hãy luôn yêu thương và trân trọng những j hôm nay ta có đc và nhất là nghười mẹ của ta 

  Thế giới có biết bao kì quan nhưng có lẽ trái tim người mẹ chính là kì quan đẹp nhất. Với tôi, được sinh ra và làm con của mẹ chính là món quà quý giá nhất mà cuộc đời ban tặng. 

   Mẹ - một mĩ từ, một tiếng gọi đẹp nhất mà lúc nào tôi cũng mang sẵn bên mình. Vì tôi biết rằng chỉ cần gọi "Mẹ" sẽ có một nữ anh hùng đến bên tôi, ôm trầm lấy tôi vào lòng và truyền cho tôi những hơi ấm của một sức mạnh mang tên "tình mẫu tử". Tựa như một vị anh hùng đó, thế nhưng khác với trong phim. Nếu như những nữ anh hùng Holliwood gây ấn tượng bởi vẻ đẹp quyến rũ, gương mặt thanh thoát, thân hình mảnh mai dẻo dai đến khó tưởng thì mẹ tôi chỉ đơn giản là một giáo viên sơ trung mộc mạc giản dị chân chất. 

   Mẹ cũng đã gần 40, không còn trẻ nữa thời gian đã dần lấy hết đi tuổi xuân của mẹ để lại dấu tích bởi vô vàn những nếp nhăn, sợi bạc. Mẹ cũng không quá gầy gò, thân hình cũng không quá đồ sộ, mẹ vừa vặn, với tôi là như thế mặc dù nhiều người vẫn nói mẹ hơi "thừa cân" vì giả sử bây giờ mẹ "ít cân" lại trông mẹ sẽ xanh xao tiều tụy biết chừng nào, tôi không muốn người mẹ của tôi phải ở trong bất kì hoàn cảnh ràng buộc nào, mẹ là chính mẹ, không sợ bất kì điều gì, hành động quyết đoán chính trực, đó mới là người mẹ của tôi. Ngoại hình của mẹ cũng chứng minh điều đó. Mẹ để tóc ngắn, ăn mặc thanh lịch, mẹ là giáo viên mà, thường thì mỗi khi lên trường hay đi đâu đó lịch sự mẹ cũng không trang điểm quá đậm mà chỉ điểm vài chút son cho gương mặt thêm rạng rỡ hơn chứ vốn dĩ mẹ đã mang một vẻ đẹp tự nhiên rồi. Đường nét trên khuôn mặt mẹ rất thanh thoát. Tôi nhớ có lần mẹ có cho tôi xem cuốn album thời sinh viên của mẹ, mẹ đẹp lắm, trông mẹ ra dáng một thiếu nữ đoan trang trong tà áo dài thướt tha. Càng đẹp hơn nữa là mẹ trong tấm ảnh cưới. Ôi chao tôi đã từng ngạc nhiên vô cùng khi thấy tấm ảnh đó, thời xưa mà, đám cưới cũng đơn giản lắm có vài cái ảnh thôi bố mẹ tôi cũng không có lấy một cái khung treo ảnh cưới nên đành cất tạm nó trong cuốn album nhỏ. Mẹ hồi đó để tóc dài, đôi mắt bồ câu, đôi lông mày lá liễu, bờ môi đầy đặn, mẹ ngồi ôm đóa hồng trên cánh đồng quê hương trải dài thật thơ mộng. Tất cả những kỉ niệm đẹp đẽ về ngày cưới của cha mẹ có lẽ chính là một dấu mốc khẳng định tôi là một đứa con may mắn được sinh ra trong tình yêu thương, tổ ấm hạnh phúc của cha mẹ tôi.

   Mẹ tôi cũng không hề có một xuất thân danh giá, ông bà ngoại tôi là một bần nông, chăm ẵm nuôi mẹ tôi đến lúc học đại học là một kì tích. Để được đi học mẹ đã trải qua biết bao nhiêu khó khăn, gian khổ của cuộc đời niên thiếu. Bán hàng rong, cày bừa, làm thuê,... chắc nghề nào mẹ cũng làm được hết. Dẫu có khổ cực mẹ vẫn bảo tôi rằng: "Được đi học chính là một món quà may mắn, và niềm hạnh phúc trọn vẹn là khi con cố gắng để nắm lấy món quà đó". Từng ngày từng ngày, mẹ không ngừng phấn đấu mà giờ mẹ thành công trở thành một giáo viên đứng trên bục giảng, truyền đạt những giá trị làm người cho thế hệ sau. Hình tượng người mẹ vĩ đại ấy chính là hình tượng mà tôi sẽ cố gắng đạt được trong tương lai, mẹ chính là mơ ước đời con. 

   Mẹ sống vô cùng khoa học, mẹ bảo lối sống này là mẹ được dậy từ bà ngoại, dù bà không được đi học nhưng bà luôn là người thầy vĩ đại nhất của mẹ. Giờ giấc, làm việc đều được thực hiện một cách logic thế nhưng mẹ lại không phải là một người phụ nữ khô khan, khó tiếp cận. Mẹ sống tình cảm, quan tâm đến những người xung quanh và luôn tỏa ra năng lượng tích cực khi làm việc, có lẽ vì vậy nên dường như ai cũng thích làm việc với mẹ.

   Hồi nhỏ, tôi đã từng thắc mắc rằng tại sao mẹ có thể dậy sớm thế. Lớn lên tôi mới biết rằng thứ đánh thức mẹ dậy không phải đồng hồ báo thức mà là cuộc sống và trách nhiệm. Bởi vì cái ăn cái mặc của những đứa con, bởi vì tương lai sự nghiệp của con mẹ phải dậy, dậy cả hình thức lẫn tâm hồn. Những khó khăn, mất mát mẹ không được chùn xuống, mẹ dặn mình không được phép ngã vì mẹ vẫn còn phải nâng đỡ những đứa con bé bỏng của mẹ. Mẹ chính là một điểm tựa vững chãi của đời tôi. Tôi vẫn nhớ như in cái khoảnh khắc hôm đó, hôm tôi thi tuyển sinh vào 10 về. Tôi đã khóc và dường nhưu gục ngã khi biết mình đã đánh rơi mất điểm số vào một lỗi không đâu. Tôi không ăn không ngủ cả ngày trời và cứ ôm mặt khóc như vậy. Thấy con mình khóc có người mẹ nào là không xót, không đau lòng? Mẹ đã đến bên tôi, mẹ nói những lời đụng đến trái tim tôi:" Cái mẹ quan tâm không phải kết quả của con mà là sự cố gắng của con đến đâu. Mẹ ghi nhận điều đó, mẹ biết những đêm con gục mặt trên bàn học, mẹ biết những tối con bỏ cơm để kịp giờ học trực tuyến, mẹ biết con từ bỏ những buổi đi chơi cùng gia đình để hoàn thành nốt bài tập Toán. Mẹ biết hết và chẳng có lí do gì phải khóc vì những nỗ lực con bỏ ra. Mẹ trân trọng điều đó hơn bất cứ con sô nào. " Đó thực sự là một liều thuốc tinh thần cho tôi. Vào cái giây phút tôi mệt nhoài, chán chường nhất, mẹ đã ở đó, bờ vai của mẹ, cái ôm của mẹ chính là ngọn hải đăng kịp thời ban phát ánh sáng hướng tôi - một con thuyền đang đứng trước những giông tố biển cả đến những bến bờ hạnh phúc. Và khi đó tôi mới thấm thía câu nói rằng: Nếu cả thế giới ném đá vào bạn, nếu bạn có mẹ đứng sau lưng, bạn sẽ ổn.

Erich Fromm đã từng nói rằng Tình yêu của người mẹ là cao cả. Nó không cần bạn phải đạt được, nó không cần bạn phải xứng đáng. và tôi ngay từ cái giây phút tôi được nhìn thấy ánh mặt trời đầu tiên kia, ngay từ lúc tôi cất tiếng khóc chào đời thì tôi biết tình yêu của mẹ đã ở sẵn trên người tôi, không bao giờ lìa xa. Mẹ đã từng kể cho tôi, hồi mẹ mới sinh tôi, cha tôi không có ở đó, ông bận đi công tác xa nhà. Thời điểm mà mẹ cần ông nhất ông cũng không thể có mặt, một mình mẹ chăm bẵm cho tôi 2 tháng đầu tôi sinh quả là thời gian khốc liệt nhất. Tôi đã từng lần mò đâu đó trong nhà và thấy được cuốn nhật kí mẹ viết năm ấy. Từng trang giấy, từng dòng chữ đều không thể khiến tôi cầm được nước mắt. Chao ôi! Mẹ đã phải cực khổ vì con thế nào mẹ ơi! Mẹ đã khóc khi được gặp con, mẹ khóc khi niềm sung sướng đến với con và cũng khóc khi con thấy buồn đau nhất. Những ngày tháng con được sống, con biết mình mang ơn mẹ biết chừng, nhưng đã có lúc con khiến mẹ buồn phiền, lo lắng. Tội lỗi đó phải dội qua bao nhiêu làn nước mới gội sạch đây. Nhưng Trái tim của người mẹ là vực sâu muôn trượng mà ở dưới đáy, bạn sẽ luôn tìm thấy sự tha thứ , mẹ vẫn luôn cao thượng và nhân hậu tới thế. 

  Mẹ ơi, mẹ sống từng phút từng giây vì chúng con. Mẹ nguyện hi sinh tất cả để đổi lấy niềm hạnh phúc, vui vẻ cho chúng con. Dẫu có thành hay bại, dẫu có là ai đi chăng nữa con biết rằng đằng sau con vẫn là hình bóng mẹ, bàn tay mẹ và cái ôm chẳng bao giờ mất đi hơi ấm của nó mà mẹ dành cho con. Chỉ có mẹ … mới yêu con vô điều kiện. Trong khi cả thế giới này … phải có điều kiện mới yêu con. Con cảm kích điều đó vô chừng, mẹ của con à. Vì con mẹ đã khổ nhiều rồi, con muốn mỗi ngày mẹ phải đều vui tươi mỉm cười lên vì nụ cười của mẹ chính là nụ cười của con. Mai sau con lớn, con sẽ làm người hùng của mẹ thay mẹ. Mai sau con lớn, con sẽ thành công để báo đáp công ơn mẹ. Mai sau con lớn ... sẽ trở thành một người mẹ và con biết mình hoàn toàn có thể dựa vào hình tượng Mẹ để dưỡng dục những đứa con của con. Cảm ơn mẹ - người phụ nữ đẹp nhất trên đời!

Câu hỏi trong lớp Xem thêm