II. Read the passage carefully and answer the questions. Write your answers on your paper. One day more than 200 years ago a man complained to his doctor that he had a ball in his throat. "It goes up and down when I breathe", he said. The doctor laughed at him and said, "There is nothing in your throat". Soon after the man died and the doctor discovered that there was a steel ball in his throat. This unfortunate man worked in needles factory and in the process of grinding steel to make the needles, he had breathed in particles of it which soon accumulated and formed a lump in his throat. Ever since that time workers in factories producing needles have had to wear masks to protect themselves. Needles were first used by the Stone Age man about 50.000 years ago to stitch together pieces of pelt to make clothes. At the time primitive men used the bones of animals and fish, and even thorns, to make 'needles'- rough stone tools with a hole in one end. Later the Romans and the British used iron and bronze for making needles. Today's needles are made from steel wire. When you examine a needle it looks quite a simple object but there are fifteen different stages a steel wire has to go through before it becomes a needle. Let us look at some of them. First the worker cuts a ~teel wire into the length of two needles. Then he straightens out the wire and sharpens it at both ends. At the center he pierces two eyes: this forms two needles joined end to end. Usually machines are used to break up the needles; only very good quality needles are broken by hand. The needles are by no means ready yet. They must go into a special machine which removes the rough edges from around the eye of each needle. After this the worker puts all of them into a small furnace called a 'muffle', and when the needles are red hot he plunges them into a container of cold oil. This process is repeated many times to harden the needles and give them elasticity. Washing, rolling and polishing follow, after which needles are put into packets for sale. · You can see needles everywhere today, in your home and in the hospital where they are used as surgical instruments. Compasses and record-players too require different types of needles. The Stone Age man would indeed be amazed if he could see how many uses we have made of his simple invention. 1. Why did the doctor laugh at the man who went to him with a complaint? 2. Was the doctor right in laughing at the man? Why? 3. How had the steel ball formed inside the man's throat? 4. Why do workers in needles factories wear masks? 5. Why are the needles heated and then cooled many times?

2 câu trả lời

I. Because the doctor was amused with the man's story.

2. No, he wasn't. Because there was a real steel ball in the man's throat.

3. He had breathed in particles of steel at work.

4. They wear masks to protect themselves from breathing in steel particles.

5. The needles are heated and cooled many times to harden the needles and give them elasticity.

1. Because the doctor was amused with the man’s story.

2. No, he wasn’t. Because there was a real steel ball in the man’s throat.

3. He had breathed in particles of steel at work.

4. They wear masks to protect themselves from breathing in steel particles.

5. The needles are heated and cooled many times to harden the needles and give them elasticity

Câu hỏi trong lớp Xem thêm

Trong truyện ngắn Vợ nhặt của Kim Lân có đoạn: …Bà lão cúi đầu nín lặng. Bà lão hiểu rồi. Lòng người mẹ nghèo khổ ấy còn hiểu ra biết bao nhiêu cơ sự, vừa ai oán vừa xót thương cho số kiếp đứa con mình. Chao ôi, người ta dựng vợ gả chồng cho con là lúc trong nhà ăn nên làm nổi, những mong sinh con đẻ cái mở mặt sau này. Còn mình thì… Trong kẽ mắt kèm nhèm của bà rỉ xuống hai dòng nước mắt… Biết rằng chúng nó có nuôi nổi nhau sống qua được cơn đói khát này không. Bà lão khẽ thở dài ngửng lên, đăm đăm nhìn người đàn bà. Thị cúi mặt xuống, tay vân vê tà áo đã rách bợt. Bà lão nhìn thị và bà nghĩ: Người ta có gặp bước khó khăn, đói khổ này, người ta mới lấy đến con mình. Mà con mình mới có vợ được… Thôi thì bổn phận bà là mẹ, bà đã chẳng lo lắng được cho con… May ra mà qua khỏi được cái tao đoạn này thì thằng con bà cũng có vợ, nó yên bề nó, chẳng may ra ông giời bắt chết cũng phải chịu chứ biết thế nào mà lo cho hết được ? Bà lão khẽ dặng hắng một tiếng, nhẹ nhàng nói với “nàng dâu mới” : - Ừ, thôi thì các con đã phải duyên phải kiếp với nhau, u cũng mừng lòng… Tràng thở đánh phào một cái (…) Bà cụ Tứ vẫn từ tốn tiếp lời: - Nhà ta thì nghèo con ạ. Vợ chồng chúng mày liệu mà bảo nhau làm ăn. Rồi ra may mà ông giời cho khá… Biết thế nào hở con, ai giàu ba họ, ai khó ba đời ? Có ra thì rồi con cái chúng mày về sau”. Bà lão đăm đăm nhìn ra ngoài. Bóng tối trùm lấy hai con mắt. Ngoài xa dòng sông sáng trắng uốn khúc trong cánh đồng tối. Mùi đốt đống rấm ở những nhà có người chết theo gió thoảng vào khét lẹt. Bà lão thở nhẹ ra một hơi dài. Bà lão nghĩ đến ông lão, nghĩ đến đưa con gái út. Bà lão nghĩ đến cuộc đời cực khổ dài dằng dặc của mình. Vợ chồng chúng nó lấy nhau, cuộc đời chúng nó liệu có hơn bố mẹ trước kia không?... (Trích Vợ nhặt, Kim Lân, Ngữ văn 12, Tập hai, NXB Giáo dục, 2013,tr 28-29) Phân tích diễn biến tâm trạng của nhân vật bà cụ Tứ trong đoạn trích trên. Từ đó, rút ra nhận xét tấm lòng của nhà văn Kim Lân dành cho người nông dân.

4 lượt xem
1 đáp án
21 giờ trước