Hãy kể lại một kỉ niệm đáng nhớ của em khi học trực tuyến trong thời gian chống dịch covid -19 vừa qua
2 câu trả lời
“Đúng là mới đầu khi được học online thì bọn con rất hứng thú vì được tiếp xúc với cách học mới, đặc biệt là qua công nghệ. Học online có rất nhiều cái lợi, giúp cho con mở mang tầm nhìn, có nhiều kỹ năng mới có thể ứng dụng cho cuộc sống thường nhật.
Nhưng càng ngày càng phải học thêm nhiều môn, điều đó đồng nghĩa với việc bài tập nhiều hơn mà thời gian làm bài tập lại ít hơn. Con thì phải dạy sớm để học đến tận tối muộn. Cả ngày ngoài việc ăn, ngủ, học và 1 tiếng tập thể dục, thì con không còn thời gian để làm việc gì khác.
“Đúng là mới đầu khi được học online thì bọn con rất hứng thú vì được tiếp xúc với cách học mới, đặc biệt là qua công nghệ. Học online có rất nhiều cái lợi, giúp cho con mở mang tầm nhìn, có nhiều kỹ năng mới có thể ứng dụng cho cuộc sống thường nhật.
Nhưng càng ngày càng phải học thêm nhiều môn, điều đó đồng nghĩa với việc bài tập nhiều hơn mà thời gian làm bài tập lại ít hơn. Con thì phải dạy sớm để học đến tận tối muộn. Cả ngày ngoài việc ăn, ngủ, học và 1 tiếng tập thể dục, thì con không còn thời gian để làm việc gì khác.
Con cho rằng thời gian này tuy là một quãng thời gian khó khăn, nhưng đó cũng là một cơ hội đáng quý để có thể dành thời gian nhiều hơn bên gia đình, thỏa sức với niềm đam mê riêng của mình.
Thực sự thì đôi khi con cảm thấy bất công vì mặc dù đây là nghỉ thay cho nghỉ hè, nhưng nghỉ hè bọn con có thời gian để học nấu ăn, làm bánh, tập edit video hay thư giãn. Nhưng kỳ nghỉ này cho con quá nhiều áp lực, thậm chí còn nhiều hơn cả khi đi học bình thường.
Con hoàn toàn hiểu rằng các cô cũng vì mong muốn cho bọn con được vào trường tốt và đạt được nguyện vọng của mình, nhưng đối với con việc học sẽ hiệu quả hơn khi bọn con có tâm trạng thoải mái đối với việc học, có thêm thời gian để hoàn thành bài tập trau chuốt hơn.
Cũng vì thế mà con mong rằng, chúng con sẽ được tạo điều kiện để thực hiện việc học song song với việc thư giãn, bổ sung kỹ năng mềm cho mình”.
Xin ctlhn ạ
bài làm
Vì dịch bệnh khó khăn nên chúng em phải học qua màn hình máy tính. Dù phải xa nhau, nhưng kỉ niệm giữa chúng em là vô số. Một lần, em vừa trả lời câu hỏi của cô thì mẹ em từ đâu bước tới. Hát hát vài câu vậy nên em cũng hùa theo. Hát hết phần còn lại. Nhưng, khi lời cô xén ngang, thì em mới nhận ra rằng. " Mình chưa tắt mic" hơn thế, cô còn trừ tận 1 bậc xếp hạng. Sau đó em chẳng dám nhìn mặt ai nên chỉ ẩn mình sau cái cam đã tắt. Dù nó là một kỉ niệm muốn đội quần nhưng đó cũng là kỉ niệm hài hước cuối cùng, tại sao ư? vì sau đó thì không còn cái quần nào để đội cho đỡ quê nữa.
-----------------------------------------------------------------------------------------------------------
@nguyennhatlinh4455 #HOIDAP247
Dao gửi bạn!