1 câu trả lời
Tôi là Hai, nay vì chiến tranh nên tôi phải đi tản cư cùng gia đình. Tuy vậy nhưng tôi vẫn luôn theo dõi tình hình của Việt Nam. Có lần tôi đã định ở lại Làng làm du kích khi Pháp đánh chiếm Việt Nam. Nhưng vì tuổi cao, và vì vợ con nên tôi buộc phải rời Làng để đi tản cư.
Ở nơi tản cư, tôi ở tại cái nhà trọ của một bà mụ đáng ghét. Ở đấy, thú vui duy nhất của tôi là đi nghe ngóng tin về cuộc kháng chiến, mỗi lần nghe tin về ngôi Làng của mình đã cống hiến cho tổ quốc như thế nào, tôi cảm giác lòng vui sướng biết bao. Tôi vui vì Làng mình có dũng sĩ, Làng mình có những anh hùng kháng chiến cứu nước.
Nhưng rồi một ngày, đang đi trên đường, tôi chợt nghe một tin dữ. Làng Dầu, Làng Dầu của tôi đã đi theo bọn Tây. Tôi cũng đâu dám tin, nhưng những lời của họ, những câu chửi những tên Việt gian của họ làm tôi phải tin. Tôi chỉ có thể cúi đầu, lủi thủi về nhà. Về nhà, khi chưa kịp hết buồn tôi lại gặp mụ chủ, mụ ta đuổi gia đình tôi đi chỉ vì Làng của chúng tôi đi theo Tây. Nhưng may vì lời nói của vợ tôi nên chúng tôi được ở lại thêm vài ba bữa.
Tôi ngồi thờ thẫn nhìn vào khoảng không, ngồi lặn trong góc tường. Nghĩ thầm chẳng còn nơi để đi, nếu về Làng thì cũng là Việt gian, phản bội Cụ Hồ. Nhưng cũng yêu nước, cũng muốn đi đánh giặc cùng Cụ Hồ. Tôi cứ buân khuân mãi, khi nghĩ đi nghĩ lại giữa hai thứ quan trọng của tôi. Tôi đau lắm nhưng vẫn quyết theo cụ Hồ, thốt lên một câu: "Làng thì yêu thật, nhưng Làng theo tây mất rồi thì phải thù."
Tôi là người nông dân Việt Nam trong Cách mạng tháng Tám, có lòng yêu tha thiết, hoà vào tình yêu nước thiêng liêng, sâu sắc. Tôi sẽ sẵn sàng hi sinh tất cả cho tổ quốc, kể cả ngôi nhà, hay cả ngôi Làng yêu dấu. Tôi hi vọng mình sẽ là một tấm gương tốt cho các thanh, thiếu niên và những nười yêu đất nước Việt Nam.
______________________________
Nếu có gì sai hay muốn thêm bớt nói Lin chứ đừng BC nhe.
Bài khá phèn
Chúc chủ tus học tốt
Xin CTLHN!
@Mrlin0112