cảm nhận về nỗi nhớ trong đoạn thơ sau "Người đi Châu mộc chiều sương ấy Có thấy hồn lau nẻo bến bờ Có nhớ dáng người trên độc mộc Tôi dòng nước lũ qua đong đưa"

1 câu trả lời

Bài thơ này lấy cảm hứng từ bi kịch của cuộc hành trình gian khổ, gian khổ nhưng rất đỗi tự hào của những chiến binh, gợi lên những kỉ niệm đẹp đẽ, trìu mến, thắm thiết mà nhà thơ đã từng kiên trung với đoàn quân Xitian. Bên cạnh vẻ đẹp của núi rừng biên giới: nét e ấp của cô gái váy áo sặc sỡ, đêm pháo hoa tưng bừng, sự mênh mông, mờ ảo, nên thơ của sông núi miền Tây. Mặt khác, không gian ven sông của “Chiều sương”  tĩnh lặng và hoang sơ. Bên cạnh dòng sông đầy cổ tích và huyền thoại ấy, thiên nhiên hiện lên trìu mến và trìu mến như con người qua vài nét chấm phá nhẹ.

#$QuangDung09$

Câu hỏi trong lớp Xem thêm