Câu hỏi:
2 năm trước

Vì sao vở kịch được đặt tên là “Lòng dân”?

​Lòng dân

Nhân vật: Dì Năm - 29 tuổi

                 An -12 tuổi, con trai dì Năm

                 Lính

                 Cai

Cảnh trí: Một ngôi nhà nông thôn Nam Bộ. Cửa nhà quay vào phía trong sân khấu. Bên trái kê một cái bàn, hai cái ghế. Bên phải là một chõng tre, trên có mâm cơm.

Thời gian: Buổi trưa. Má con dì Năm đang ăn cơm thì một chú cán bộ bị địch rượt bắt chạy vô. Dì Năm chỉ kịp đưa chú một chiếc áo để thay, rồi bảo chú ngồi xuống chõng vờ ăn cơm. Vừa lúc ấy, một tên cai và một tên lính chạy tới.

Cai:        - Anh chị kia!

Dì Năm: - Dạ, cậu kêu chi?

Cai:        - Có thấy một người mới chạy vô đây không?

Dì Năm: - Dạ, hổng thấy.

Cán bộ:  - Lâu mau rồi cậu?

Cai:        - Mới tức thời đây.

Cai:        - Thiệt không thấy chớ? Rõ ràng nó quẹo vô đây (vẻ bực dọc). Anh nầy là...

Dì Năm: - Chồng tui. Thằng nầy là con.

Cai:        - (Xẵng giọng) Chồng chị à?

Dì Năm: - Dạ, chồng tui.

Cai:        - Để coi. (Quay sang lính) Trói nó lại cho tao (chỉ dì Năm). Cứ trói đi. Tao ra lịnh mà (lính trói dì Năm lại).

An:         - (Ôm dì Năm, khóc òa) Má ơi má!

Cán bộ:  - (Buông đũa đứng dậy) Vợ tôi...

Lính:      - Ngồi xuống! (Chĩa súng vào chú cán bộ) Rục rịch tao bắn.

Dì Năm: - Trời ơi! Tui có tội tình chi?

Cai:        - (Dỗ dành) Nếu chị nói thiệt, tôi thưởng. Bằng chị nhận anh này là chồng, tôi bắn chị tức thời, đốt luôn cái nhà này nữa.

Dì Năm: -  Mấy cậu... để tui...

Cai:        - Có thế chớ! Nào, nói lẹ đi!

Dì Năm: - (nghẹn ngào) An... (An "dạ"). Mầy qua bà Mười... dắt con heo về..., đội luôn năm giạ lúa. Rồi ... cha con ráng đùm bọc lấy nhau.

(còn nữa)

Theo Nguyễn Văn Xe

Cai: Chức thấp nhất trong quân đội thời trước, chỉ xếp trên lính thường.

Hổng thấy: Không thấy

Thiệt: thật

Quẹo vô: Rẽ vào

Lẹ: Nhanh

Ráng: Cố, cố gắng

Lòng dân

(tiếp theo)

Cai:       - Hừm! Thằng nhỏ, lại đây. Ông đó phải tía mầy không? Nói dối tao bắn.

An:        - Dạ, hổng phải tía...

Cai:       - (hí hửng) Ờ giỏi! Vậy là ai nào?

An:        - Dạ, cháu ... kêu bằng ba, chứ hổng phải tía.

Cai:       - Thằng ranh! (ngó chú cán bộ) Giấy tờ đâu, đưa coi!

Cán bộ: - (Giọng miễn cưỡng) Để tôi đi lấy (chú toan đi, cai cản lại)

Cai:        - Để chị này đi lấy. (Quay sang lính). Mở trói tạm cho chị. (Dì Năm vào buồng)

Dì Năm: - (Nói vọng ra) Ba nó để chỗ nào?

Cán bộ:  - Thì coi đâu đó.

Cai:        -Trời ơi, con ruồi bay qua là tao biết ngay con đực hay cái mà. Qua mặt tao không nổi đâu!

Cán bộ : - Có không, má thằng An?

Dì Năm: - Chưa thấy.

Cai:        - Thôi trói lại dẫn đi

Dì Năm: - Đây rồi nè. Mấy cậu coi. Làng này ai hổng biết Lâm Văn Nên, 31 tuổi, con ông Dừa (đưa giấy cho cai, cai chuyển cho lính)

Cai:        - Nè đọc coi! - Lính (đọc): Anh tên ...

Cán bộ: - Lâm Văn Nên, 31 tuổi, con ông ...

Cai (vẻ ngượng ngập): Thôi... thôi được rồi. (ngó dì Năm) Nhà có gà vịt gì không chị Hai? Cho một con nhậu chơi hà!

Theo Nguyễn Văn Xe

Tía (tiếng Nam Bộ): cha

Chỉ (tiếng Nam Bộ): chị ấy

(tiếng Nam Bộ): này

 

Trả lời bởi giáo viên

Đáp án đúng: b

- Vì sao vở kịch lại tên là “Lòng dân”

Thể hiện tấm lòng của người dân đối với cách mạng. Người dân tin yêu cách mạng, sẵn sàng xả thân để bảo vệ cách mạng. Lòng dân là chỗ dựa vững chắc nhất của Cách mạng.

Hướng dẫn giải:

Đọc kĩ câu hỏi, xem lại lý thuyết mục I.4

Câu hỏi khác

Câu 1:

Câu chuyện “Lòng dân” có sự xuất hiện của những nhân vật nào?

​Lòng dân

Nhân vật: Dì Năm - 29 tuổi

                 An -12 tuổi, con trai dì Năm

                 Lính

                 Cai

Cảnh trí: Một ngôi nhà nông thôn Nam Bộ. Cửa nhà quay vào phía trong sân khấu. Bên trái kê một cái bàn, hai cái ghế. Bên phải là một chõng tre, trên có mâm cơm.

Thời gian: Buổi trưa. Má con dì Năm đang ăn cơm thì một chú cán bộ bị địch rượt bắt chạy vô. Dì Năm chỉ kịp đưa chú một chiếc áo để thay, rồi bảo chú ngồi xuống chõng vờ ăn cơm. Vừa lúc ấy, một tên cai và một tên lính chạy tới.

Cai:        - Anh chị kia!

Dì Năm: - Dạ, cậu kêu chi?

Cai:        - Có thấy một người mới chạy vô đây không?

Dì Năm: - Dạ, hổng thấy.

Cán bộ:  - Lâu mau rồi cậu?

Cai:        - Mới tức thời đây.

Cai:        - Thiệt không thấy chớ? Rõ ràng nó quẹo vô đây (vẻ bực dọc). Anh nầy là...

Dì Năm: - Chồng tui. Thằng nầy là con.

Cai:        - (Xẵng giọng) Chồng chị à?

Dì Năm: - Dạ, chồng tui.

Cai:        - Để coi. (Quay sang lính) Trói nó lại cho tao (chỉ dì Năm). Cứ trói đi. Tao ra lịnh mà (lính trói dì Năm lại).

An:         - (Ôm dì Năm, khóc òa) Má ơi má!

Cán bộ:  - (Buông đũa đứng dậy) Vợ tôi...

Lính:      - Ngồi xuống! (Chĩa súng vào chú cán bộ) Rục rịch tao bắn.

Dì Năm: - Trời ơi! Tui có tội tình chi?

Cai:        - (Dỗ dành) Nếu chị nói thiệt, tôi thưởng. Bằng chị nhận anh này là chồng, tôi bắn chị tức thời, đốt luôn cái nhà này nữa.

Dì Năm: -  Mấy cậu... để tui...

Cai:        - Có thế chớ! Nào, nói lẹ đi!

Dì Năm: - (nghẹn ngào) An... (An "dạ"). Mầy qua bà Mười... dắt con heo về..., đội luôn năm giạ lúa. Rồi ... cha con ráng đùm bọc lấy nhau.

(còn nữa)

Theo Nguyễn Văn Xe

Cai: Chức thấp nhất trong quân đội thời trước, chỉ xếp trên lính thường.

Hổng thấy: Không thấy

Thiệt: thật

Quẹo vô: Rẽ vào

Lẹ: Nhanh

Ráng: Cố, cố gắng

72 lượt xem
Xem đáp án
2 năm trước
Câu 2:

Câu chuyện diễn ra ở vùng đất nào thời chiến tranh?

​Lòng dân

Nhân vật: Dì Năm - 29 tuổi

                 An -12 tuổi, con trai dì Năm

                 Lính

                 Cai

Cảnh trí: Một ngôi nhà nông thôn Nam Bộ. Cửa nhà quay vào phía trong sân khấu. Bên trái kê một cái bàn, hai cái ghế. Bên phải là một chõng tre, trên có mâm cơm.

Thời gian: Buổi trưa. Má con dì Năm đang ăn cơm thì một chú cán bộ bị địch rượt bắt chạy vô. Dì Năm chỉ kịp đưa chú một chiếc áo để thay, rồi bảo chú ngồi xuống chõng vờ ăn cơm. Vừa lúc ấy, một tên cai và một tên lính chạy tới.

Cai:        - Anh chị kia!

Dì Năm: - Dạ, cậu kêu chi?

Cai:        - Có thấy một người mới chạy vô đây không?

Dì Năm: - Dạ, hổng thấy.

Cán bộ:  - Lâu mau rồi cậu?

Cai:        - Mới tức thời đây.

Cai:        - Thiệt không thấy chớ? Rõ ràng nó quẹo vô đây (vẻ bực dọc). Anh nầy là...

Dì Năm: - Chồng tui. Thằng nầy là con.

Cai:        - (Xẵng giọng) Chồng chị à?

Dì Năm: - Dạ, chồng tui.

Cai:        - Để coi. (Quay sang lính) Trói nó lại cho tao (chỉ dì Năm). Cứ trói đi. Tao ra lịnh mà (lính trói dì Năm lại).

An:         - (Ôm dì Năm, khóc òa) Má ơi má!

Cán bộ:  - (Buông đũa đứng dậy) Vợ tôi...

Lính:      - Ngồi xuống! (Chĩa súng vào chú cán bộ) Rục rịch tao bắn.

Dì Năm: - Trời ơi! Tui có tội tình chi?

Cai:        - (Dỗ dành) Nếu chị nói thiệt, tôi thưởng. Bằng chị nhận anh này là chồng, tôi bắn chị tức thời, đốt luôn cái nhà này nữa.

Dì Năm: -  Mấy cậu... để tui...

Cai:        - Có thế chớ! Nào, nói lẹ đi!

Dì Năm: - (nghẹn ngào) An... (An "dạ"). Mầy qua bà Mười... dắt con heo về..., đội luôn năm giạ lúa. Rồi ... cha con ráng đùm bọc lấy nhau.

(còn nữa)

Theo Nguyễn Văn Xe

Cai: Chức thấp nhất trong quân đội thời trước, chỉ xếp trên lính thường.

Hổng thấy: Không thấy

Thiệt: thật

Quẹo vô: Rẽ vào

Lẹ: Nhanh

Ráng: Cố, cố gắng

79 lượt xem
Xem đáp án
2 năm trước
Câu 3:

Chú cán bộ đã gặp phải chuyện gì nguy hiểm?

​Lòng dân

Nhân vật: Dì Năm - 29 tuổi

                 An -12 tuổi, con trai dì Năm

                 Lính

                 Cai

Cảnh trí: Một ngôi nhà nông thôn Nam Bộ. Cửa nhà quay vào phía trong sân khấu. Bên trái kê một cái bàn, hai cái ghế. Bên phải là một chõng tre, trên có mâm cơm.

Thời gian: Buổi trưa. Má con dì Năm đang ăn cơm thì một chú cán bộ bị địch rượt bắt chạy vô. Dì Năm chỉ kịp đưa chú một chiếc áo để thay, rồi bảo chú ngồi xuống chõng vờ ăn cơm. Vừa lúc ấy, một tên cai và một tên lính chạy tới.

Cai:        - Anh chị kia!

Dì Năm: - Dạ, cậu kêu chi?

Cai:        - Có thấy một người mới chạy vô đây không?

Dì Năm: - Dạ, hổng thấy.

Cán bộ:  - Lâu mau rồi cậu?

Cai:        - Mới tức thời đây.

Cai:        - Thiệt không thấy chớ? Rõ ràng nó quẹo vô đây (vẻ bực dọc). Anh nầy là...

Dì Năm: - Chồng tui. Thằng nầy là con.

Cai:        - (Xẵng giọng) Chồng chị à?

Dì Năm: - Dạ, chồng tui.

Cai:        - Để coi. (Quay sang lính) Trói nó lại cho tao (chỉ dì Năm). Cứ trói đi. Tao ra lịnh mà (lính trói dì Năm lại).

An:         - (Ôm dì Năm, khóc òa) Má ơi má!

Cán bộ:  - (Buông đũa đứng dậy) Vợ tôi...

Lính:      - Ngồi xuống! (Chĩa súng vào chú cán bộ) Rục rịch tao bắn.

Dì Năm: - Trời ơi! Tui có tội tình chi?

Cai:        - (Dỗ dành) Nếu chị nói thiệt, tôi thưởng. Bằng chị nhận anh này là chồng, tôi bắn chị tức thời, đốt luôn cái nhà này nữa.

Dì Năm: -  Mấy cậu... để tui...

Cai:        - Có thế chớ! Nào, nói lẹ đi!

Dì Năm: - (nghẹn ngào) An... (An "dạ"). Mầy qua bà Mười... dắt con heo về..., đội luôn năm giạ lúa. Rồi ... cha con ráng đùm bọc lấy nhau.

(còn nữa)

Theo Nguyễn Văn Xe

Cai: Chức thấp nhất trong quân đội thời trước, chỉ xếp trên lính thường.

Hổng thấy: Không thấy

Thiệt: thật

Quẹo vô: Rẽ vào

Lẹ: Nhanh

Ráng: Cố, cố gắng

81 lượt xem
Xem đáp án
2 năm trước
Câu 4:

Dì Năm đã nghĩ ra cách gì để cứu chú cán bộ?

​Lòng dân

Nhân vật: Dì Năm - 29 tuổi

                 An -12 tuổi, con trai dì Năm

                 Lính

                 Cai

Cảnh trí: Một ngôi nhà nông thôn Nam Bộ. Cửa nhà quay vào phía trong sân khấu. Bên trái kê một cái bàn, hai cái ghế. Bên phải là một chõng tre, trên có mâm cơm.

Thời gian: Buổi trưa. Má con dì Năm đang ăn cơm thì một chú cán bộ bị địch rượt bắt chạy vô. Dì Năm chỉ kịp đưa chú một chiếc áo để thay, rồi bảo chú ngồi xuống chõng vờ ăn cơm. Vừa lúc ấy, một tên cai và một tên lính chạy tới.

Cai:        - Anh chị kia!

Dì Năm: - Dạ, cậu kêu chi?

Cai:        - Có thấy một người mới chạy vô đây không?

Dì Năm: - Dạ, hổng thấy.

Cán bộ:  - Lâu mau rồi cậu?

Cai:        - Mới tức thời đây.

Cai:        - Thiệt không thấy chớ? Rõ ràng nó quẹo vô đây (vẻ bực dọc). Anh nầy là...

Dì Năm: - Chồng tui. Thằng nầy là con.

Cai:        - (Xẵng giọng) Chồng chị à?

Dì Năm: - Dạ, chồng tui.

Cai:        - Để coi. (Quay sang lính) Trói nó lại cho tao (chỉ dì Năm). Cứ trói đi. Tao ra lịnh mà (lính trói dì Năm lại).

An:         - (Ôm dì Năm, khóc òa) Má ơi má!

Cán bộ:  - (Buông đũa đứng dậy) Vợ tôi...

Lính:      - Ngồi xuống! (Chĩa súng vào chú cán bộ) Rục rịch tao bắn.

Dì Năm: - Trời ơi! Tui có tội tình chi?

Cai:        - (Dỗ dành) Nếu chị nói thiệt, tôi thưởng. Bằng chị nhận anh này là chồng, tôi bắn chị tức thời, đốt luôn cái nhà này nữa.

Dì Năm: -  Mấy cậu... để tui...

Cai:        - Có thế chớ! Nào, nói lẹ đi!

Dì Năm: - (nghẹn ngào) An... (An "dạ"). Mầy qua bà Mười... dắt con heo về..., đội luôn năm giạ lúa. Rồi ... cha con ráng đùm bọc lấy nhau.

(còn nữa)

Theo Nguyễn Văn Xe

Cai: Chức thấp nhất trong quân đội thời trước, chỉ xếp trên lính thường.

Hổng thấy: Không thấy

Thiệt: thật

Quẹo vô: Rẽ vào

Lẹ: Nhanh

Ráng: Cố, cố gắng

79 lượt xem
Xem đáp án
2 năm trước
Câu 5:

Chi tiết dì Năm bình tĩnh nhận chú cán bộ là chồng có ý nghĩa gì?

​Lòng dân

Nhân vật: Dì Năm - 29 tuổi

                 An -12 tuổi, con trai dì Năm

                 Lính

                 Cai

Cảnh trí: Một ngôi nhà nông thôn Nam Bộ. Cửa nhà quay vào phía trong sân khấu. Bên trái kê một cái bàn, hai cái ghế. Bên phải là một chõng tre, trên có mâm cơm.

Thời gian: Buổi trưa. Má con dì Năm đang ăn cơm thì một chú cán bộ bị địch rượt bắt chạy vô. Dì Năm chỉ kịp đưa chú một chiếc áo để thay, rồi bảo chú ngồi xuống chõng vờ ăn cơm. Vừa lúc ấy, một tên cai và một tên lính chạy tới.

Cai:        - Anh chị kia!

Dì Năm: - Dạ, cậu kêu chi?

Cai:        - Có thấy một người mới chạy vô đây không?

Dì Năm: - Dạ, hổng thấy.

Cán bộ:  - Lâu mau rồi cậu?

Cai:        - Mới tức thời đây.

Cai:        - Thiệt không thấy chớ? Rõ ràng nó quẹo vô đây (vẻ bực dọc). Anh nầy là...

Dì Năm: - Chồng tui. Thằng nầy là con.

Cai:        - (Xẵng giọng) Chồng chị à?

Dì Năm: - Dạ, chồng tui.

Cai:        - Để coi. (Quay sang lính) Trói nó lại cho tao (chỉ dì Năm). Cứ trói đi. Tao ra lịnh mà (lính trói dì Năm lại).

An:         - (Ôm dì Năm, khóc òa) Má ơi má!

Cán bộ:  - (Buông đũa đứng dậy) Vợ tôi...

Lính:      - Ngồi xuống! (Chĩa súng vào chú cán bộ) Rục rịch tao bắn.

Dì Năm: - Trời ơi! Tui có tội tình chi?

Cai:        - (Dỗ dành) Nếu chị nói thiệt, tôi thưởng. Bằng chị nhận anh này là chồng, tôi bắn chị tức thời, đốt luôn cái nhà này nữa.

Dì Năm: -  Mấy cậu... để tui...

Cai:        - Có thế chớ! Nào, nói lẹ đi!

Dì Năm: - (nghẹn ngào) An... (An "dạ"). Mầy qua bà Mười... dắt con heo về..., đội luôn năm giạ lúa. Rồi ... cha con ráng đùm bọc lấy nhau.

(còn nữa)

Theo Nguyễn Văn Xe

Cai: Chức thấp nhất trong quân đội thời trước, chỉ xếp trên lính thường.

Hổng thấy: Không thấy

Thiệt: thật

Quẹo vô: Rẽ vào

Lẹ: Nhanh

Ráng: Cố, cố gắng

81 lượt xem
Xem đáp án
2 năm trước
Câu 6:

Bọn cai và lính đã làm gì dì Năm khi dì không khai?

​Lòng dân

Nhân vật: Dì Năm - 29 tuổi

                 An -12 tuổi, con trai dì Năm

                 Lính

                 Cai

Cảnh trí: Một ngôi nhà nông thôn Nam Bộ. Cửa nhà quay vào phía trong sân khấu. Bên trái kê một cái bàn, hai cái ghế. Bên phải là một chõng tre, trên có mâm cơm.

Thời gian: Buổi trưa. Má con dì Năm đang ăn cơm thì một chú cán bộ bị địch rượt bắt chạy vô. Dì Năm chỉ kịp đưa chú một chiếc áo để thay, rồi bảo chú ngồi xuống chõng vờ ăn cơm. Vừa lúc ấy, một tên cai và một tên lính chạy tới.

Cai:        - Anh chị kia!

Dì Năm: - Dạ, cậu kêu chi?

Cai:        - Có thấy một người mới chạy vô đây không?

Dì Năm: - Dạ, hổng thấy.

Cán bộ:  - Lâu mau rồi cậu?

Cai:        - Mới tức thời đây.

Cai:        - Thiệt không thấy chớ? Rõ ràng nó quẹo vô đây (vẻ bực dọc). Anh nầy là...

Dì Năm: - Chồng tui. Thằng nầy là con.

Cai:        - (Xẵng giọng) Chồng chị à?

Dì Năm: - Dạ, chồng tui.

Cai:        - Để coi. (Quay sang lính) Trói nó lại cho tao (chỉ dì Năm). Cứ trói đi. Tao ra lịnh mà (lính trói dì Năm lại).

An:         - (Ôm dì Năm, khóc òa) Má ơi má!

Cán bộ:  - (Buông đũa đứng dậy) Vợ tôi...

Lính:      - Ngồi xuống! (Chĩa súng vào chú cán bộ) Rục rịch tao bắn.

Dì Năm: - Trời ơi! Tui có tội tình chi?

Cai:        - (Dỗ dành) Nếu chị nói thiệt, tôi thưởng. Bằng chị nhận anh này là chồng, tôi bắn chị tức thời, đốt luôn cái nhà này nữa.

Dì Năm: -  Mấy cậu... để tui...

Cai:        - Có thế chớ! Nào, nói lẹ đi!

Dì Năm: - (nghẹn ngào) An... (An "dạ"). Mầy qua bà Mười... dắt con heo về..., đội luôn năm giạ lúa. Rồi ... cha con ráng đùm bọc lấy nhau.

(còn nữa)

Theo Nguyễn Văn Xe

Cai: Chức thấp nhất trong quân đội thời trước, chỉ xếp trên lính thường.

Hổng thấy: Không thấy

Thiệt: thật

Quẹo vô: Rẽ vào

Lẹ: Nhanh

Ráng: Cố, cố gắng

78 lượt xem
Xem đáp án
2 năm trước
Câu 7:

An đã làm cho bọn giặc mừng hụt như thế nào?

Lòng dân

(tiếp theo)

Cai:       - Hừm! Thằng nhỏ, lại đây. Ông đó phải tía mầy không? Nói dối tao bắn.

An:        - Dạ, hổng phải tía...

Cai:       - (hí hửng) Ờ giỏi! Vậy là ai nào?

An:        - Dạ, cháu ... kêu bằng ba, chứ hổng phải tía.

Cai:       - Thằng ranh! (ngó chú cán bộ) Giấy tờ đâu, đưa coi!

Cán bộ: - (Giọng miễn cưỡng) Để tôi đi lấy (chú toan đi, cai cản lại)

Cai:        - Để chị này đi lấy. (Quay sang lính). Mở trói tạm cho chị. (Dì Năm vào buồng)

Dì Năm: - (Nói vọng ra) Ba nó để chỗ nào?

Cán bộ:  - Thì coi đâu đó.

Cai:        -Trời ơi, con ruồi bay qua là tao biết ngay con đực hay cái mà. Qua mặt tao không nổi đâu!

Cán bộ : - Có không, má thằng An?

Dì Năm: - Chưa thấy.

Cai:        - Thôi trói lại dẫn đi

Dì Năm: - Đây rồi nè. Mấy cậu coi. Làng này ai hổng biết Lâm Văn Nên, 31 tuổi, con ông Dừa (đưa giấy cho cai, cai chuyển cho lính)

Cai:        - Nè đọc coi! - Lính (đọc): Anh tên ...

Cán bộ: - Lâm Văn Nên, 31 tuổi, con ông ...

Cai (vẻ ngượng ngập): Thôi... thôi được rồi. (ngó dì Năm) Nhà có gà vịt gì không chị Hai? Cho một con nhậu chơi hà!

Theo Nguyễn Văn Xe

Tía (tiếng Nam Bộ): cha

Chỉ (tiếng Nam Bộ): chị ấy

(tiếng Nam Bộ): này

 

91 lượt xem
Xem đáp án
2 năm trước