Kết thúc truyện, khi không làm khó được mẹ con dì Năm và chú cán bộ, bọn giặc có hành động trơ trẽn gì?
Lòng dân
(tiếp theo)
Cai: - Hừm! Thằng nhỏ, lại đây. Ông đó phải tía mầy không? Nói dối tao bắn.
An: - Dạ, hổng phải tía...
Cai: - (hí hửng) Ờ giỏi! Vậy là ai nào?
An: - Dạ, cháu ... kêu bằng ba, chứ hổng phải tía.
Cai: - Thằng ranh! (ngó chú cán bộ) Giấy tờ đâu, đưa coi!
Cán bộ: - (Giọng miễn cưỡng) Để tôi đi lấy (chú toan đi, cai cản lại)
Cai: - Để chị này đi lấy. (Quay sang lính). Mở trói tạm cho chị. (Dì Năm vào buồng)
Dì Năm: - (Nói vọng ra) Ba nó để chỗ nào?
Cán bộ: - Thì coi đâu đó.
Cai: -Trời ơi, con ruồi bay qua là tao biết ngay con đực hay cái mà. Qua mặt tao không nổi đâu!
Cán bộ : - Có không, má thằng An?
Dì Năm: - Chưa thấy.
Cai: - Thôi trói lại dẫn đi
Dì Năm: - Đây rồi nè. Mấy cậu coi. Làng này ai hổng biết Lâm Văn Nên, 31 tuổi, con ông Dừa (đưa giấy cho cai, cai chuyển cho lính)
Cai: - Nè đọc coi! - Lính (đọc): Anh tên ...
Cán bộ: - Lâm Văn Nên, 31 tuổi, con ông ...
Cai (vẻ ngượng ngập): Thôi... thôi được rồi. (ngó dì Năm) Nhà có gà vịt gì không chị Hai? Cho một con nhậu chơi hà!
Theo Nguyễn Văn Xe
Tía (tiếng Nam Bộ): cha
Chỉ (tiếng Nam Bộ): chị ấy
Nè (tiếng Nam Bộ): này
Trả lời bởi giáo viên
Cai: (Vẻ ngượng ngập) Thôi… Thôi được rồi.
(Ngó dì Năm đổi giọng ngọt ngào) Nhà có gà vịt gì không, chị Hai? Cho một con nhậu chơi hà!
- Đổi giọng ngọt ngào xin gà vịt nhà dì Năm để nhậu
Hướng dẫn giải:
Đọc lại phần cuối của truyện để tìm đáp án